Bây giờ Thượng Quan Tịch Mộng lục lại trí nhớ thì lại cảm thấy Phùng Nguyên thật sự quá nực cười. Năm đó vốn dĩ mẹ cô - Trầm Trang Khiếu là thiên kim tiểu thư Trầm gia, lớn lên trong hào thế quyền môn, còn Phùng gia năm đó nhiều lắm cũng chỉ là một thương nhân nhỏ nhoi, môn không đăng, hộ không đối, thì làm sao có chuyện ông bà ngoại đồng ý gả mẹ cô cho ông ấy được.
Trái lại thì gia thế của cha cô Thượng Quan Thiên lại bề thế hơn rất nhiều, vừa là gia chủ của Thượng Quan gia, lại là một người vừa có tài vừa có đức, thử hỏi đứa con rể ngàn năm có một như thế thì nhà họ Trầm làm sao có thể bỏ qua. Hơn nữa, kể từ khi lần đầu tiên cha mẹ cô gặp mặt thì họ đã nhất kiến chung tình, hai bên là tự do yêu nhau, đây còn không phải là chuyện tốt sao?
Chỉ có một mình Phùng Nguyên là luôn ôm hận trong lòng mà thôi. Đến hiện tại ông ta cũng có có vợ, có con rồi nhưng vẫn ôm mộng hão huyền với mẹ cô, còn muốn được chôn cùng huyệt với mẹ cô sao? Mơ mộng! Ảo tưởng!
Bạch Quán Tông nhìn cô, bình thưởng nhắc đến những kẻ có tiền, có tiếng ở Kế Thành thì cô không để vào mắt, nhưng tại sao lần này nhắc đến Phùng gia thì đột nhiên cô lại hiện lên cặp mắt hứng thú như vậy chứ.
Mà đã nhắc Phùng gia thì không thể không nhắc Phùng Kiều Chi, cô gái này từng chế giễu cô vì đã kết hôn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-ba-nha-bach-tong/2929435/chuong-21.html