Sau khi dứt khoát chấm dứt mớ hỗn độn này của Bạch Quán Tông và cô thì Thượng Quan Tịch Mộng liền lên xe của Châu Dụ, trạng thái hiện tại của cô cực kỳ phẫn nộ, Châu Dụ nhìn cô, xong lại nhìn về phía của Bạch Quán Tông, nói:
- Vậy tôi đưa cô ấy về trước nhé.
Cho dù có chút bất mãn, nhưng anh cũng gật đầu. Kính xe được nâng lên, dần thì cũng che đi gương mặt của cô, chiếc xe của Châu Dụ dần lăn bánh, Bạch Quán Tông nhìn theo nó, lòng đầy tiếc nuối nhưng chẳng thể giải này. Lúc này Hoàng Sước cũng đi đến, nhìn thấy thất thần nhìn theo chiếc xe của cô, cậu ta cũng không biết nên nói gì nữa, thiếu gia hiện tại đang trong trạng thái thất tình trầm trọng, cậu ta không sợ anh sẽ nghĩ bậy mà tự sát, cậu ta chỉ sợ anh sẽ như nhiều năm trước, sẽ hành chết đám người Tuyệt Vệ quân như cậu ta thôi.
- Về thôi.
Hoàng Sước lái xe đến, khi Bạch Quán Tông ngồi lên xe thì liền nói muốn đến trụ sở Tuyệt Vệ quân. Trong đầu của Hoàng Sước liền hiện lên hai chữ “Xong rồi”, vừa nghĩ cái gì thì cái đó liền tới, nhưng lần trước chỉ là một chút áp lực nhỏ từ gia đình, hay nói đúng hơn là từ vị trí cháu đích tôn, nhưng lần này lại là vì tình. Con người mà… Một khi tình cảm chi phối thì mức độ tàn nhẫn càng nhiều hơn.
Về đến trụ sở, Mạnh Tử Nhi đã sớm túc trực ở đây rồi, cô ta nhìn thấy anh giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phu-ba-nha-bach-tong/2929388/chuong-45.html