Đêm khuya thanh vắng, trong thư phòng của Đông cung vẫn sáng đèn. 
Lý Phù Tô ngồi bên án thư, cầm bút lông sói luyện chữ trên giấy Tuyên. 
Lâm Tiểu Đức bước vào, khom lưng bẩm báo: 
"Thưa điện hạ, nghe nói Tam điện hạ đã đưa Quế Chi đi, bảo rằng cho Từ ma ma dạy dỗ vài ngày rồi sẽ đưa về lại chỗ Quận chúa. Dường như Tam điện hạ cũng đã nghi ngờ Vương tướng quân..." 
Lý Phù Tô nhíu mày, đặt bút xuống, dùng khăn lau sạch tay, rồi khẽ bảo: 
"Cô không muốn Quế Chi kia hé miệng nói bất cứ điều gì. Ngươi biết phải làm sao rồi chứ?" 
Lâm Tiểu Đức cúi đầu, đáp: 
"Nô tài đã hiểu." 
Chàng rót một tách trà, thong thả nhấp một ngụm trà thơm ngát, chậm rãi nói: 
"Bên phía Vương tướng quân chưa cần bứt dây động rừng, không chứng không cứ, hắn cũng không làm được gì. Chỉ e các quân cờ cũ của chúng ta đều đã bị lộ, phải bố trí thêm quân cờ mới ngay." 
Lâm Tiểu Đức đáp: 
"Vâng, nô tài sẽ đi sắp xếp ngay." 
Lý Phù Tô khoát tay, nói: 
"Cho ngươi lui." 
Lâm Tiểu Đức lui ra rồi, chàng lại quay sang ván cờ vây còn dang dở bên cạnh, ngẫm nghĩ một lúc, bỗng chợt nhấc quân trắng lên, đi thêm mấy nước. 
Đúng lúc đó, từ ngoài cửa có một bóng dáng yểu điệu bước vào, đặt mâm gỗ xuống bàn, dịu dàng nói: 
"Điện hạ, người thức đêm vất vả, thiếp nấu cho người chút canh bổ, mau ăn đi cho nóng." 
Có một khoảnh khắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phong-ky/2249845/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.