Thượng Tiên không vì tình riêng mà đích thân lĩnh tội chịu phạt, mặc dù trước đây chưa từng có tiền lệ, mấy tên quỷ sai cũng không tìm ra lí do để thoái thác.
“Ta đi cùng với các ngươi về Địa Phủ.” Hoài Tuy nhanh chóng quyết định, không cho đối phương cơ hội thương lượng. Quỷ sai không dám phản kháng, lúng ta lúng túng ậm ờ đồng ý.
Đông Tảo thấy hắn sắp đi, nóng lòng nói “Không, không được, ngươi đừng đi.” Nói xong, nó vội vàng kéo tay Hoài Tuy.
Hoài Tuy dừng bước, quay đầu nhìn Đông Tảo. Hắn đưa tay xoa mặt Đông Tảo, dịu dàng an ủi “Đừng sợ, ngươi cứ ở đây chờ ta, ta về ngay.”
“Không được, đây là lỗi của ta, sao ngươi lại bị phạt chứ?” Trên mặt Đông Tảo vừa có sự lo lắng, vừa có sự áy náy với Hoài Tuy.
Đông Tảo đang giữ khoảng cách với hắn! Nó vẫn chưa coi hắn và Tiêu Tuy là cùng một người!
Hoài Tuy nheo mắt. Những người xung quanh lập tức bị ngăn ở ngoài kết giới, không nghe được, cũng không thấy được những chuyện xảy ra bên trong.
Lời cần nói vẫn nên nói rõ trước đã, nếu không bộ dạng xa lạ của Đông Tảo như vậy thật khiến Hoài Tuy khó chịu.
Hắn cúi đầu, trán ghé sát vào Đông Tảo, đồng thời hai tay ôm lấy mặt nó. Khoảng cách giữa môi hai người rất gần, ánh mắt sâu thẳm của hắn chăm chú nhìn Đông Tảo.
“Đông Tảo, ngươi coi ta là người ngoài sao?” Hoài Tuy nhỏ giọng hỏi.
Khuôn mặt của hắn, Đông Tảo không hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phi-thu-chu-luon-muon-an-ta/3171501/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.