Đám quả nhỏ vừa được nhặt về cất trong hốc cây lộp bộp rơi đầy đất, lăn ra tứ phía.
Tiêu Tuy cúi đầu nhìn tay mình, giọt máu chảy ra khi nãy còn chưa bị đại thụ hấp thu hết, lúc này đang lập lòe phát ra ánh sáng kì dị. Còn cây trâm gỗ rơi trên mặt đất thì đã hoàn toàn bình thường.
Cây trâm gỗ có kiểu dáng hết sức phổ biến, nói cách khác thì ngoại trừ được đẽo gọt thành hình cái trâm ra, nó hoàn toàn không có tí tẹo gì ngoài sức tưởng tượng.
“Chuyện gì xảy ra vậy…” Đông Tảo thì thào, biến hóa khó hiểu khi nãy làm nó muốn ngồi xuống nhặt cây trâm lên xem kĩ.
Nhưng Tiêu Tuy sợ cây trâm khác thường có thể khiến Đông Tảo bị thương, nên hắn ngay lập tức bước lên giữ tay không cho nó sờ vào.
Ai ngờ, cây trâm kia lại như bị kinh động, nhảy thẳng vào trong tay Tiêu Tuy.
“A.” Đông Tảo giật mình. Nó đang định bắt lấy, đã thấy bàn tay Tiêu Tuy chậm rãi nắm lại. Sau khi cầm cây trâm một lúc, thân thể hắn cũng từ từ đứng lên.
Đông Tảo vẫn còn đang ngồi xổm, ngửa đầu nhìn Tiêu Tuy. Nó không rõ chuyện gì xảy ra, chỉ thấy hai mắt Tiêu Tuy đột ngột mất đi tiêu cự, quanh thân tỏa ra hơi nước nhàn nhạt, trong cơ thể cũng nứt ra những tia sáng.
“A, A Tuy.” Đông Tảo không kiềm nén được sợ hãi, lắp bắp gọi. Nó đứng lên muốn đến gần Tiêu Tuy, nhưng lại bị một cỗ năng lượng không biết tên ngăn cản.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-phi-thu-chu-luon-muon-an-ta/3171498/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.