“Hướng Nam, em vẫn luôn rất yêu anh, chưa từng thay đổi.”
Đỗ An Kỳ và Hàn Kiêu đứng tại quầy hàng nước trái cây nhìn rất lâu, cuối cùng vẫn là Hàn Kiêu muối mặt đi tới, kéo Hướng Nam ra bên cạnh, thấp giọng thương lượng: “Người anh em, đợi sau này trở về tôi trả lại anh gấp mười, à không, gấp hai mươi lần, thế nào?”
Hướng Nam đúng là người có tiếng tốt tính, có điều chuyện này, anh còn phải bàn bạc với Lạc Dĩ Nam.
Còn Lạc Dĩ Nam thậm chí nhắc đến cũng không thèm, từ chối ngay trước mặt Đỗ An Kỳ và Hàn Kiêu: “Không được, không cho mượn.”
Sắc mặt Đỗ An Kỳ rất khó coi còn Hàn Kiêu đè nén âm thanh, nói với Hướng Nam: “Người anh em, chuyện của đàn ông chúng ta, không khiến đàn bà nhúng tay, chuyện này anh có thể làm chủ, không cần hỏi cô ta.”
Hướng Nam lắc đầu, nói: “Chuyện trong nhà họ Hướng chúng tôi, trước nay vẫn là phụ nữ làm chủ.”
Đây là truyền thống tốt đẹp do ba anh lưu truyền, chuyện bên ngoài đàn ông quyết định, hễ là chuyện lớn chuyện nhỏ trong nhà, đều do phụ nữ quyết định.
Hàn Kiêu khinh bỉ nói: “Chuyện gì cũng nghe đàn bà, anh có còn một chút tôn nghiêm đàn ông không.”
Lạc Dĩ Nam đứng ra bao che cho con: “Nói cái gì đó, miệng sạch sẽ một chút.”
Đỗ An Kỳ thực sự chịu không được, đi tới nói: “Lạc Dĩ Nam, đạo diễn đã nói rồi, vay tiền không tính là sai quy tắc, cô sẽ không hẹp hòi như vậy chứ, ngay cả 2000 tệ cũng không nỡ cho chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-on-nhu/1837442/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.