“Đây là tình đầu chớm nở thời niên thiếu của anh, là người con gái đầu tiên anh thích.”
Hướng Nam đội mưa chạy về nhà, lại phát hiện trong phòng vắng vẻ, không mở đèn, cũng không có người.
“Lạc Dĩ Nam!”
Anh tìm tất cả các phòng một lần, không nhìn thấy bóng dáng Lạc Dĩ Nam đâu, trong tủ quần áo vẫn treo đồ của cô, trên bàn để một đống đồ trang điểm lộn xộn, giống như vừa dùng xong chưa thu dọn.
Muộn như vậy, cô còn đi đâu?
Trái tim Hướng Nam đập thình thịch, một nỗi sợ hãi và lo lắng trước nay chưa từng có bao trùm anh.
Anh gọi cho Lạc Dĩ Nam mấy cuộc điện thoại, cuối cùng cô cũng nhận.
“Alo! Hướng Nam! Anh nhớ đến em rồi!”
Bên kia điện thoại ồn ào hỗn loạn, có người cười có người ầm ĩ, cũng có người hát hò.
Giọng nói của Hướng Nam rất trầm: “Em ở đâu.”
“Anh không về nhà, em ra ngoài chơi thôi, dù sao… dù sao anh cũng không thèm quan tâm em.” Giọng nói của Lạc Dĩ Nam đứt quãng.
“Em uống rượu?”
“Một xíu à.”
“Gửi địa chỉ cho anh, anh tới tìm em.”
“Em chính là không muốn nói cho anh, hi hi.”
“Lạc Dĩ Nam.” Hướng Nam nổi giận, quát: “Nếu em còn như vậy, anh sẽ vĩnh viễn mặc kệ em, em sống hay chết không liên quan đến anh, cái nhà này cũng đừng quay về nữa, anh không muốn gặp lại em!”
Điện thoại bên kia dừng mấy giây, cô gái đột nhiên “oa” một tiếng, bất lực kêu lên: “Hướng Nam, em sai rồi Hướng Nam, em thật sự sai rồi, anh đừng không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-on-nhu/1837426/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.