*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
“Nụ cười của anh có thể giết người, không phải ai cũng có thể tùy tiện nhận nổi.” 
“Thế nào, em gái ruột cũng không nhận ra được?” 
Đuôi mắt Phó Thời Hàn cong cong ý cười, nhưng trong con ngươi đen láy lại hiện ra hàn ý buốt lạnh. 
Sự việc ở nhà ăn ngày đó, Hứa Minh Ý đã kể lại y nguyên cho anh nghe, mặc dù chuyện của hai chị em, theo lý thuyết người ngoài như anh không nên nhúng tay vào, nhưng hôm nay trùng hợp gặp mặt, anh không có cách nào im lặng không quan tâm. 
Năng lực ứng biến của Hoắc Tư Noãn cực mạnh, mỉm cười đi tới kéo tay Hoắc Yên: “Giới thiệu với mọi người một chút, đây là em gái tớ, Hoắc Yên.” 
Lâm Sơ Ngữ mở to hai mặt, khó tin: “Mẹ ơi, thật… thật sự là chị em sao!” 
Đáy mắt Thôi Giai Kỳ hiện ra ý cười khinh miệt. 
Hoắc Yên nghiêng đầu nhìn Hoắc Tư Noãn, trên mặt Hoắc Tư Noãn đang vui vẻ mỉm cười, nhưng nhìn ra được, nụ cười này hết sức miễn cưỡng. 
Lời nói dối cứ như vậy bị vạch trần, lại còn phải miễn cưỡng vui vẻ trước mặt em gái và đàn em khóa dưới, khống chế toàn bộ. 
Hoắc Tư Noãn chính là Hoắc Tư Noãn, Hoắc Yên cảm thấy mình vĩnh viễn không thể trở thành dạng người như vậy được. 
Hoắc Tư Noãn tự nhiên hào phóng: “Đã gặp nhau, dứt khoát không cần 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-on-nhu-2/1982115/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.