“Ánh mắt khi thích một người không giấu diếm được.” 
Nửa túi bắp rang bơ của Hoắc Yên, toàn bộ rơi vào tay Phó Thời Hàn. 
Rộp rộp. 
Ngày bình thường thật sự anh không thể yêu thích đồ ngọt được, nhưng giờ phút này không biết tại sao, túi bắp rang bơ đậm mùi bơ và đường kia, lại có sức hấp dẫn lạ lùng với anh. 
Anh rón một hạt bỏ vào miệng, dùng răng nhai nuốt, cảm nhận từng chút ngọt ngào ở đầu lưỡi. 
Hoắc Yên mong đợi nhìn anh: “Ăn ngon không?” 
Phó Thời Hàn nhàn nhạt “ừ” một tiếng. 
Hoắc Yên ngoan ngoãn giống mèo con, nịnh hót sát vào người anh: “Bắp rang bơ em đều đưa cho anh hết.” 
Phó Thời Hàn nhìn ánh mắt giảo hoạt của cô, liền biết cô đang có ý đồ xấu gì. 
“Ăn bắp rang bơ, bẩn cả tay.” Mặc dù Phó Thời Hàn nói như vậy, nhưng trong giọng nói không có nửa phần ghét bỏ. 
Hoắc Yên thấy có hi vọng, vội vàng lấy khăn ướt từ trong túi ra, lau sạch ngón tay mình: “Em cam đoan sạch sẽ sáng bóng.” 
Phó Thời Hàn thấy cô nghiêm túc dùng giấy ướt lau ngón tay, anh do dự một chút, vẫn cầm giấy ướt cẩn thận lau sạch tay cho cô. 
“Hứ, anh còn sợ em không lau sạch sao.” 
Trong hơi thở của Phó Thời Hàn phát ra tiếng xì khẽ: “Ừm, anh sợ bẩn.” 
Hoắc Yên liền đung đưa tay trước mắt anh, để anh lau sạch. 
Ngón tay cô tinh tế lại nhỏ nhắn, đầu ngón tay tròn tròn mượt mà, khiến cho người ta có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-on-nhu-2/1982108/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.