"Mọi người đi đâu rồi?"
Xe đỗ ở bên cạnh trạm dừng chân, hai người thử đi xung quanh trạm nhưng cũng không thấy một bóng người nào.
Ngôn Bạch nhìn dấu chân hỗn loạn trên nền tuyết, kết hợp với tiếng hú của tang thi mà cậu nghe được đêm qua nhưng sáng nay lại không thấy bất kì tang thi nào trên đường, trong lòng cậu đột nhiên có điềm chẳng lành, "Không phải như vậy chứ?"
"Đại khái là như vậy, hơn nữa trong số chúng còn có một con tang thi tương đối thông minh." Tạ Ân nhìn một bên lốp xe đã bị xẹp xuống, "Nhưng mà không cần phải lo, trên mặt đất không có vết máu nên bọn họ hẳn là không có bị thương."
"Có khi nào bọn họ đã chạy vào trong rừng không?" Ngôn Bạch nhìn xung quanh, con đường này quá mức trổng trải hoàn toàn không có chỗ nào có thể trốn được, một bên là biển còn một bên đáng lẽ là đồng bằng, nhưng do thực vật phát triển quá nhanh nên đã biến thành một cánh rừng.
"Ừ, dựa theo dấu chân thì đúng là hướng này." Tạ Ân đứng lên, có lẽ là do sự cố phát sinh đột ngột nên chỗ này không có kí hiệu nào.
Ngôn Bạch mê mang nhìn một đống dấu chân hỗn loạn, không hiểu sao anh có thể nhìn ra được, nhưng nếu anh đã nói như vậy thì nhất định không thể sai được.
"Có thời gian rảnh tôi sẽ dạy cho cậu những điều này?" Tạ Ân nói.
Ngôn Bạch:? Tôi đâu có nói là muốn học!
"Mấy thứ này sẽ giúp cậu có thể sống sót, bất quá cậu cần phải học cách vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-o-xinh-dep-sau-khi-xuyen-den-mat-the/1182176/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.