Thẩm Cẩm thêu xong mũi cuối cùng, cẩn thận cắt đứt đường thêu, cẩn thận kiểm tra một lần trên mặt mới lộ ra mấy phần ý cười.
Nha hoàn vẫn luôn đứng ở bên cạnh cười nói, "Cô nương thêu thật tốt, Vương phi chắc chắn thích."
Thẩm Cẩm mím môi cười, lại không để ý chuyện nha hoàn nói, nếu nàng thêu như vậy đã tính là tốt, vậy tú nương thêu trong vương phủ thì tính là cái gì?
Nhưng thật ra Trần trắc phi nghe thấy tiếng nha hoàn nói vén rèm bước vào, nói, "Thêu tốt thế sao, đưa mẹ xem xem."
"Mẫu thân." Thẩm Cẩm nghe thấy vậy tránh ra nhường chỗ, có chút bất an hỏi, "Cũng không biết mẫu phi có thích không nữa."
"Nha đầu ngốc." Trần trắc phi liếc mắt quanh phòng một cái, đám nha hoàn đều lui xuống, chỉ để lại bên cạnh Lý mama, mới lôi kéo tay nữ nhi nói, "Vương phi xuất thân Triệu gia, lại gả cho Thụy Vương gia, có thứ gì tốt mà chưa thấy qua? Cho dù con có thêu lại tinh xảo đến mức nào thì có thể lọt vào mắt bà ta sao?"
Thẩm Cẩm cắn môi dưới, nàng lập tức liền hiểu ý mẫu thân, đưa Vương phi bất quá là đưa cái tâm ý, Trần trắc phi thở dài, "Đều do mẫu thân không biết cố gắng, nếu là...... Con cũng không cần tuổi còn nhỏ mà đã phải học mấy thứ đó."
"Mẫu thân." Thẩm Cẩm dựa sát vào lòng Trần trắc phi, nũng nịu nói, "Nữ nhi không còn nhỏ."
Trần trắc phi cười gõ gõ đầu Thẩm Cẩm, "Được rồi, đi bên ngoài ngắm hoa cỏ đi, Vương phi hôm nay tặng hai bồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tuong-quan/1053457/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.