Trời tối dần, nồi bắt đầu phát ra tiếng ùngục, mùi thơm đặc trưng của món ăn thôn quê tràn ngập căn bếp nhỏ, Mai Tử biếtcơm nấu đã xong. Nàng quay đầu nhìn, thấy Tiêu Kinh Sơn đang ngồi bêncái bàn đá trong sân, dùng miếng vải cũ cẩn thậnchà lau cung tên.
Trong nhà Mai Tử không có người đi săn, cũngkhông có cung tên, bởi vậy nàng chưa từng nhìn kỹ cung têncủa một thợ săn là như thế nào. Nay thấy, mới pháthiện cây cung kia hóa ra dài hơn nửa người nàng,tỏa ra hàn khí dày đặc. Nàng giương mắt nhìn Tiêu Kinh Sơn, hắn cầmcung trong tay chà lau cẩn thận, nâng niu giốngnhư đang âu yếm bảo bối.
Tiêu Kinh Sơn làm việc rất chăm chú nên không để ý MaiTử đang nhìn mình. Hắn lau xong rồi, tay cầm lấy mũitên bên cạnh lên. Mũi tên kia làm theo phong cách cổ xưa,tản ra ánh đồng, cuối mũi tên còn có gắn lông chim.
Mai Tử thấy kỳ lạ, nàng biết người trong thônnày không dùng mũi tên như vậy.
Tiêu Kinh Sơn cầm mũitên trong tay suy nghĩ một chút rồi ướm vàocây cung được chà lau sạch sẽ kia, sau đó dùngsức kéo. Cung căng cực nhanh tạo thành nữa vòng bán nguyệt. MaiTử thắt chặt cổ họng, bỗng nhiên nàng cảm thấy Tiêu Kinh Sơn trước mắt cóchút xa lạ, không giống như Tiêu Kinh Sơn mà nàngbiết trong những ngày qua.
Tiêu Kinh Sơn kéo cung đến cực hạn, chợt buông tay.
Tên bắn ra như bay, Mai Tử trợn mắt há mồmnhìn theo hướng mũi tên phóng. Mũi tên mang theo lựcđạo cực lớn, nhanh chóng bay vút cắm phập vào khốiđá trong sân. Lông vũ trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/63039/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.