Mai Tửvỗ về bụng mình một lúc sau, chỗ đó rất yên tĩnh, không có bất kỳ dấu hiệu nào,cứ thế nàng cũng không biết thì ra bụng mình đã có một cái gì đó.
Nàngnhớ tới mấy ngày nay nàng vừa cắt cỏ vừa cưỡi lừa, không tránh được khẩntrương: "Đứa bé có sao không, ta không làm nó bị thương chứ?"
TiêuKinh Sơn cầm lấy tay nàng, an ủi nói: "Đứa bé không sao, chỉ cần nàngdưỡng thân thể an thai cho tốt, không cần nghĩ nhiều quá là được."
Mai Tửvội vàng gật gật đầu, nhanh chóng xoa xoa nước mắt: "Tốt, vậy ta không khóc."Vừa nói nàng vừa cúi đầu nhìn cánh tay phải hắn tự băng bó một chút, không nhịnđược đau lòng nói: "Nhưng tay của chàng thành ra như vậy rồi."
TiêuKinh Sơn cũng không để ý, cười nói: "Cánh tay này là báo đáp ân tình hoàngthượng đối với ta năm ấy, từ nay trở đi, chúng ta cầu quy cầu đường quy đường,ta không thiếu người khác cái gì nữa."
Mai Tửxuyên qua đôi mắt mông lung lệ nhìn gương mặt kiên nghị của nam nhân mình, cuốicùng gật đầu nói: "Được, chúng ta đi, trở về thôn núi của chúng ta."
TiêuKinh Sơn lại lắc đầu nói: "Chúng ta rời khỏi kinh thành trước, chờ ra khỏithành rồi tìm một nơi an tĩnh cho nàng dưỡng thai vài ngày đã."
Mai Tửsuy nghĩ một chút thấy cũng đúng, đôi mắt đẫm lệ mang theo ý cười nói:"Cũng được, nghe lời chàng."
Ngày đóTiêu Kinh Sơn liền sai người tìm một cỗ xe ngựa rộng rãi thoải mái, dùng taytrái cẩn thận ôm Mai Tử lên xe. Mai Tử lo lắng tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107730/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.