Ngàyhôm sau, ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cành cây sum xuê rơi vàokhuôn mặt Mai Tử, nàng nghe tiếng chim chóc kêu líu ríu mà tỉnh dậy.
Nàngnhìn bốn phía, phát hiện bên cạnh là đống củi đã cháy hết, A Mang thì đang tựavào gốc cây cúi đầu nghĩ cái gì đó, mà nam tử áo trắng đã sớm không thấy bóngngười.
Mai Tửvuốt vuốt mắt để tỉnh táo lại, hàm hồ hỏi: "Hắn đâu rồi?"
A Mangngẩng đầu, khuôn mặt vốn non nớt có tia bất mãn, nheo con ngươi hỏi:"Ngươi làm gì mà vừa tỉnh dậy liền hỏi hắn?"
Mai Tửmở trừng mắt, từ trong chăn chui ra rồi xếp chăn lại, vừa dọn dẹp vừa nói:"Người ta cho ta ăn, còn cho chúng ta sưởi ấm, đương nhiên ta muốn cám ơnngười ta."
A Mangkhông có ý gì nữa nói: "Ngươi vừa bẩn lại vừa nát, giống như heo vậy, ngủthẳng muộn thế này mới tỉnh, đương nhiên không gặp được người ta rồi!"
Mai Tửcũng cảm thấy mình ngủ thẳng đến giờ này có chút hơi quá, nhưng nàng lập tứctìm cho mình một lý do: "Ở đây ngay cả con gà gáy sáng cũng không có. . .. . ."
Nàngcòn chưa nói xong, A Mang liền ngắt lời nàng, chau mày xua tay nói: "Thôiđi, ngươi đừng có nhắc đến mấy con gà nhà ngươi! Bây giờ ta cũng có thể nuôimấy con gà ở nhà, vài con trống vài con mái, mỗi ngày có thể thu trứng gàrồi."
Mai Tửle lưỡi một cái, biết mình lại trêu chọc vị A Mang này rồi, nhưng nàng cũng tòmò: "Các ngươi không nuôi gà ở nhà, vậy bình thường không phải sẽ không cógì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107704/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.