Vài hômnay thời tiết tốt, mỗi ngày Tiêu Kinh Sơn đều ra ngoài đi săn, điều này khiếnMai Tử tò mò, không khỏi hỏi: "Tuy trước kia trong nhà ta không ai đi săn,nhưng ta cũng biết ít nhiều quy củ, sau mùa xuân mọi người thường ít đi rangoài săn bắt, vì sau này thời gian còn dài. Sao vài ngày nay chàng lại siêngnăng như thế?"
Lúcnàng hỏi lời này, Tiêu Kinh Sơn đang cong lưng dọn dẹp chuồng gà. Hắn nóichuồng gà hơi lỏng, muốn sửa lại cho tốt, như vậy mới có thể dùng lâu. Khi ấy,Tiêu Kinh Sơn nghe lời này cũng không biện bác, chỉ là ngẩng đầu nhìn Mai Tửcười nói: "Được, vậy ta từ từ đi."
Mai Tửcũng không để ý, sau đó nhóm lửa làm cơm, ai dè qua một hồi sau Tiêu Kinh Sơnchợt ngẩng đầu nói: "Ngày mai chúng ta lên chợ trên đi, đem mấy thứ gầnđây thu hoạch được ra bán."
Mai Tửgật đầu: "Ừ, nghe lời chàng a."
Ngàyhôm sau, từ sáng tinh mơ hai người liền thức dậy, dắt lấy lừa hướng chợ dướichân núi bên kia đi. Trên đường xuống núi thỉnh thoảng gặp phải vài chỗ băngtuyết chưa tan hoàn toàn, có chỗ còn kết lại thành phiến băng mỏng, đường núitrơn trợt lợi hại. Gặp phải những đoạn như vậy, Tiêu Kinh Sơn liền nắm dâycương để Mai Tử ngồi yên ổn, mình cũng cẩn thận dắt lừa đi qua.
Vòngvèo từ lúc sáng sớm đến khi ánh mặt trời bắt đầu lộ ra sau núi, hai người mớiđến chợ. Hôm nay bốn bề không yên, lúc trước còn có lời đồn có cướp (bọn họkhông biết thật ra bọn cướp đã sớm hoàn lương hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-tho-san/2107698/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.