Từ lúc Hứa Thanh Gia tạm quản lý sự vụ quận Vân Nam thì đây là lần đầu tiền triệu tập các quan huyện đến nghị sự, cũng coi như là lần đầu tiên chính thức bộc lộ quan điểm trước mặt các quan viên cấp dưới.
Quận Vân Nam có bốn mươi ba huyện, có mấy huyện còn tính là giàu có, có mấy huyện thì ở thâm sơn cùng cốc, ngay cả huyện lệnh cũng nghèo khổ, huống chi là bá tính bình thường. Cũng có người từng làm huyện lệnh ở địa phương nghèo mấy năm, vô vọng với việc thăng quan mà từ quan về nhà.
Ở thâm sơn cùng cốc làm huyện lệnh, hoặc là có chiến tích, hoặc là có thể nịnh bợ cấp trên thì mới có khả năng thăng quan. Cố tình Hàn Nam Thịnh lại làm người ngay thẳng, dù tặng lễ nhưng cũng không thấy hữu dụng, nhất định phải lấy chiến tích nói chuyện, bới vậy các huyện lệnh cấp dưới đều vừa sợ vừa hận vị phủ quân này. Nếu như làm không ra chiến tích thì mỗi năm đến châu quận sẽ bị răn dạy trước mặt các huyện lệnh còn lại, vô cùng mất mặt!
Bởi vậy, khi các huyện lệnh nhận được lệnh triệu tập của Hứa Thanh Gia thì trong lòng đều suy xét phải ứng đối thế nào. Đối với vị lãnh đạo này thì mọi người đều không xa lạ. Chẳng qua, trước kia hắn là “huyện lệnh ưu tú nhà hàng xóm”, lúc Hàn Nam Thịnh mở họp là là lúc hắn được khen ngợi, nói hắn cai quản huyện Nam Hoa rất có chiến tích, năm nay lại trở thành người lãnh đạo trực tiếp. Tuy rằng trước mắt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471872/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.