Hứa Tiểu Bảo và Vũ Tiểu Bối thấy Thôi Ngũ Lang cũng bắt đầu nuôi thỏ thì liền lập tức sinh ra cảm giác tri kỷ với hắn, trong lòng hai đứa nhanh chóng phân loại hắn vào loại tri âm khó gặp. Hai đứa không có việc gì thì liền ôm thỏ của mình cả ngày xoay quanh Thôi Ngũ Lang, bỏ mặc Vũ Sâm nằm trên giường dưỡng thương một mình.
Sau khi nghỉ tết nửa tháng, Hứa Thanh Gia mở nha môn trở lại. Miệng vết thương của Vũ Sâm cũng đã kết vảy, giờ cũng đã có thể đứng dậy đi dạo vài vòng trong vườn.
Trong thời gian Vũ Sâm ở huyện Nam Hoa dưỡng thương, Thượng mỹ nhân đều thời thời khắc khắc hành động dịu dành, lời nói êm tai ở phía sau sẵn sàng phục thị hắn, nàng thực kỳ vọng có thể nhân cơ hội này chiếm được sự sủng ái của Ninh vương. Đáng tiếc mọi nỗ lực của nàng chỉ đổi lại được một câu: “ Từ nay về sau cách Tiểu Bối xa chút, không được quấy rầy cuộc sống của nó!”
“ Thiếp thân...thiếp thân chỉ là thương tiệc tiểu quận vương tuổi còn nhỏ đã mất mẫu thân, vì vậy chỉ muốn có cơ hội thì thương yêu hắn nhiều một chút thôi ạ.”
Nghe thấy nàng nói vậy Ninh vương liền mỉm cười, nói một câu đem Thượng Mỹ nhân đánh vào địa ngục: “ Tiểu Bối còn nhỏ đã mất mẫu thân không phải là công lao của ngươi sao?!”
Thượng mỹ nhân nghe vậy mặt trắng như giấy, ‘ Bịch’ một tiếng quỳ xuống trước mặt Ninh vương điện hạ: “ Điện hạ oan uổng, thật sự là oan uổng cho thiếp!”
Chuyện này dù có thế nào thì đánh chết nàng cũng không thể nhận!
Ninh vương điện hạ lùi lại lại hai bước thản nhiên nói: “ Ta để ngươi sống cũng chỉ vì ngươi là người do phụ hoàng ban tặng. Phụ hoàng ban thưởng cho ta hai mỹ nhân,một người đã khó sinh mà chết, một người còn lại ta giữ lại cũng chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471849/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.