Hứa Tiểu Bảo và Vũ Tiểu Bối ngày một lớn lên, dần dần khoảng sân nhỏ hậu viện cũngkhông thỏa mãn được tính hiếu động của tiểu hài tử nữa, chúng càng ngày càng thích chơi ở nơi náo nhiệt như huyện học.
Bên trong huyện học toàn là mấy nam hài tử choai choai, đúng là tầm tuổi bướng bỉnh, nghịch ngợm nên khi có thêm hai tiểu đậu đinh đáng yêu cùng chơi đùa khiến bọn nhỏrất vui vẻ.
Lúc mới đầu Hồ Kiều cũng chỉ là mang bọn nhỏ đến huyện học nhận biết các loại cây cỏ, thực vật thôi, chờ bọ nhỏ ở huyện học tan học nàng liền dẫn hai đứa nhỏ nhà mình trở về, bọn nhỏ cũng không có chạm mặt nhau.
Kết quả sau một thời gian theo đúng quy luật đó thì mọi chuyện lại bị phá vỡ vào mộtngày tháng mười một.
Ngày đó Hứa Tiểu Bảo đang nhìn chằm chằm vào bụi hoa chăm chú quan sát một con kiến, thỉnh thoảng lại nghịch ngợm lấy một chiếc lá cản đường chú kiến đang chăm chỉ khuân thức ăn về tổ, đùa vui quên trời đất. Lúc đầu Vũ Tiểu Bối còn có thể nhẫn nại ngồi quan sát cùng ca ca mình, nhưng sau nửa canh giờ qua đi, dù sao hắn tuổi vẫn còn nhỏ, tính tình lại hiếu động làm sao chịu ngồi im được cho nên Vũ Tiểu Bối liền quay sang quấy rối ca ca mình.
hắn lấy nắm một túm lá vứt đến chỗ con kiến, động tĩnh quá lớn con kiến bị dọa liền chạy toán loạn rồi chui luôn vào tổ.
Hứa Tiểu Bảo đang chơi vui lại bị cắt đứt, liền quay qua trừng Bối Tiểu Vũ một cái rồi lại chạy qua chỗ khác tìm con kiến khác quan sát tiếp. Trong lòng hắn lại cảm thấy hành động vừa rồi của Vũ Tiểu Bối đã làm hắn phát hiện hóa ra kiến cũng có cảm xúc sợ hãi, đây thật là một phát hiện mới mẻ nên tức giận trong lòng hắn cũng vơi đi.
Vũ Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471837/chuong-54-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.