Edit: A Huyền 152
Trong lòng nàng có chút chua xót, ước chừng đứa nhỏ nào học được cách xem sắc mặt người khác thì tất nhiên đều đã phải qua một quá trình chua xót. Bởi vì những năm tháng ngây ngô khờ dại không hiểu sao luôn phá lệ làm người ta lưu luyến. Nàng dùng sức ôm lấy Hứa Thanh Gia, giống như có thể dung tư thế gần gũi này để thể hiện sựthân mật của nàng vậy, miệng lại nói: “Bây giờ chàng có nghịch ngợm nữa cũng không sao, ta sẽ thay thế mẹ chồng quản thúc chàng. Đánh đòn hay ném hồ sen, tự chàng chọn một cái chàng thích đi.”
Hứa Thanh Gia cúi đầu cắn một cái lên vành tai nàng, nhỏ giọng thầmthì: “Đều không chọn! Ta chỉ chọn nàng!” không nhịn được thổi mộthơi nóng vào tai nàng.
Cho tới buổi chiều ngày đó trước lúc huyện lệnh đại nhân đi tới tiền nha thì không có chuyện gì bất ngờ. Những người đi theo hắn ra ngoài đều đã đến nha môn làm việc đúng giờ. Cao Chính vừa nhìn thấy Hứa Thanh Gia, vẻ mặt lập tức kỳ lạ,“Đại nhân một đường mệt nhọc, khí sắc hôm nay có vẻ không tệ nha.” Bộ dạng này chính là ở phương diện nào đó được ăn uống no đủ, cực kỳ thỏa mãn.
hắn nhớ lại một chút khi về nhà nghe được lời đồn kinh hãi, chỉ cảm thấy Huyện lệnh đại nhân thật sự là có khí phách khác hẳn với thường nhân, không khỏi thập phần bội phục.
“Khí sắc Huyện úy cũng không tệ.” Hứa Thanh Gia vừa lật xem hồ sơtrên bàn vừa thuận miệng nói: “đã hỏi qua Triệu Nhị chưa, mấy ngày nay chúng ta đi ra ngoài trong huyện có xảy ra chuyện gì lớn không?”
Cao Chính còn tưởng hắn đã sớm biết rồi, phu nhân dù có thế nào thìcũng sẽ khoe khoang công lao nhỉ? không nghĩ tới phu nhân làm chuyện tốt không lưu danh, để chuyện này lại cho người tiền nha bọn họ làm, lập tức liền do dự có nên nói cho Huyện lệnh đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471808/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.