Trong nhà chợt lớn hơn rất nhiều lần, đình đài lầu các, cảnh đẹp như họa, thời điểm Huyện lệnh đại nhân mang theo phu nhân kích động đidạo hoa viên, Huyện lệnh phu nhân vận dụng thói quen tư duy gần đây của bà chủ gia đình, đưa ra vấn đề thập phần thực tế: “Hoa viên này về sau ai chăm sóc?”
Hứa Thanh Gia: “...”
Hai vợ chồng nghệt mặt nhìn nhau.
Từ đó về sau, chuyện mà Huyện lệnh đại nhân mới nhậm chức gần đây mỗi ngày trở về hậu viện phải làm chính là chạy một vòng ở phía sau hoa viên, trước gọi phu nhân đang làm việc trở về dùng cơm. Hồ Kiều thậm chí còn duỗi móng vuốt dính đầy bùn bôi lên khuôn mặt tuấn tú của Huyện lệnh đại nhân một phen, mở miệng đùa giỡn: “Chàng phụ trách xinh đẹp như hoa, ta phụ trách làm việc quản lý nhà cửa!”
Hứa Thanh Gia dở khóc dở cười.
Hồ Kiều làm việc lưu loát, mạnh mẽ vang dội, một người làm còn hiệu quả hơn mười người. Hứa Thanh Gia thật sự cảm thấy gần đây nàng phải lao động quá nhiều. Công việc bận rộn mà ngay cả Huyện lệnh đại nhân cũng không thể không trở về hậu viện xắn tay áo vào làm việc. Muốn bảo trì cảnh đẹp như họa của hoa viên này thì phí nhân công không ít, tôi tớ nha hoàn bà tử mà Chu gia dùng để chăm sóc vườn hoa là tới mấy chục người, loại trình độ xa xỉ này, không phải là thứ mà bổng lộc Hứa Thanh Gia có thể gánh được.
Sau khi Cao Chính ở nhà tĩnh dưỡng nửa tháng, rốt cục trở lại huyện nha báo danh, thuận tiện đưa tặng Hứa Thanh Gia mười hai người hầu. Mấy người này là đã trải qua quá trình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471793/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.