Thôi Ngũ lang nằm vùng chờ đợi ở huyện Nam Hoa hơn một tháng thìnhận được lệnh của Thôi Thái, nhanh chóng bắt được nhược điểm của Chu Đình Tiên. nói là bạc tinh luyện được đã đưa lên xe, xem phương hướng di chuyển tựa hồ là huyện Nam Hoa.
Thôi Thái lãnh binh trong quân, tốc độ so với những kẻ phụ trách vận chuyển đồ bằng xe ngựa thì nhanh hơn rất nhiều. Sau khi Thôi Ngũ lang nhận được quân lệnh liền bắt đầu nửa đêm đi thăm dò, bình minhthì trở về nghỉ ngơi. hắn biết ban ngày huyện nha có rất nhiều người, chỉ sợ đoàn xe cũng không dám ban ngày ban mặt lại dám chở bạc đến, loại chuyện trộm cắp này chỉ có thể lén lút mà thôi, quả nhiên vào đêm thứ năm thì hắn nhìn thấy đoàn xe vận chuyển, ba chiếc xe công.
Hơn nửa đêm cửa sau huyện nha huyện Nam Hoa bị gõ, Chu Đình Tiên tự mình dẫn người tới đón.
Hứa Thanh Gia gần đây ban ngày làm việc, buổi tối bị Thôi Ngũ lang tóm đi theo dõi cùng, nấp ở trong một cái ngỏ nhỏ cách huyện nhakhông xa, đang dựa vào tường ngủ gật, bị Thôi Ngũ lang nhéo thịt mềm bên hông làm cho bừng tỉnh.
“Ngươi --”
Chỉ mới phun ra một chữ đã bị Thôi Ngũ lang che kín miệng.
Hứa Thanh Gia gỡ tay hắn ra, lặng lẽ ách xì một cái, theo ra hiệu củahắn mà nhìn vào cửa sau huyện nha, gã sai vặt bên người Chu Đình Tiên cầm theo đèn lồng, Chu Đình Tiên đang nói chuyện với tên đầu lĩnh, nhóm tráng hán bên cạnh bắt đầu khuân vác đồ vào trong phủ.
“Nhìn thấy chứ? Tất cả bạc ngân tràng luyện ra đều vào hầu bao của Chu hố to.” Thôi Ngũ lang nhỏ giọng ghé vào lỗ tai hắn nói thầm: “Nếu là ta, thì cũng không muốn thăng quan rời đi nơi đây, như vậy khôngphải mà mất đi một con đường tiền tài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nuong-tu-nha-do-te/1471789/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.