"Mới, mới không phảinhư vậy, ta, ta. . . . . ." Cái miệng nhỏ nhắn vội vã phủ nhận, nhưnglà vẻ mặt Đông Ngưng Song lại không lừa được người Ách....Người nàybề ngoài mang dáng dấp con người, nhưng thật ra lại là một tên cầm thúcó thủ đoạn độc ác sao? Nàng bây giờ mới nghĩ đến chuyện đề phòng hắn,có phải đã muộn rồi không? "Phải không? Có rất ít người đến núiYến Mã mà không sợ." Lệ Hướng Phong không có ý tốt, tầm mắt ở trên người nàng đảo qua đảo lại mấy vòng, cố ý hù doạ nàng. "Ta sẽ khôngsợ." Lời vừa mới nói ra, Đông Ngưng Song cảm thấy vô cùng hối hận. Đángchết! Nàng không thể biết thân biết phận một lần được sao? "Phải không?" Lệ Hướng Phong liếc nàng một cái, không tỏ rõ ý kiến của mình. "Này! Ta đã nói ta không phải con gái của Đông Tiến Thần, ngươi không để chota đi sao?" Trở lại vấn đề chính, nàng nhất định phải thuyết phục hắn để cho nàng rời khỏi hang ổ của bọn cướp. "Để ngươi đi?" Gương mặt tuấn tú của Lệ Hướng Phong vốn đang ung dung bắt đầu có phần biến đổi. Mặc dù đối với lời nàng nói hắn có nửa tin nửa ngờ, nhưng ít ra hắn cũngphải đợi khi mặt trời mọc, mới có thể quyết định được vận mệnh của nàng. Hơn nữa, hôm nay hắn đã phải điều động binh lực lớn để bắt nàng, nếunhư dễ dàng để nàng đi, thì hắn biết ăn nói như thế nào trước các vịhuynh đệ. "Dĩ nhiên, nếu không ta giải thích nhiều như vậy để làm gì? Ngươi bắt lầm người rồi, thả ta đi!" Nàng không phát hiện ánh mắtcủa hắn đã trở nên lạnh lùng hơn, thẳng thừng nói "Không thể nào" Lệ Hướng Phong quả quyết cự tuyệt, không chịu nổi vẻ mặt vội vã rời đi của nàng, trong lòng hắn có chút khó chịu "Không thể nào?" Đông Ngưng Song hét lên, bao nhiêu bất mãn ngày hôm nay phảichịu đựng đều tuôn ra hết, con ngươi toé lửa, " Ngươi đáng chết! Đem tatrở thành bao cát rồi bắt tới đây, tại sao? Ta cũng không phải con gáicủa Đông Tiến Thần.....Ta muốn ngươi thả ta đi!" Nàng bị bắt đi tin tứcnhất định sẽ truyền về Đông phủ, nàng chỉ sợ mẫu thân đã đau lòng khôngdứt vì nàng bị buộc xuất giá, nay còn nghe tin nàng bị bắt đến đây chỉsợ mẫu thân lòng nóng như lửa đốt. Mặc dù lửa giận của Đông Ngưng Song không ngừng phun ra, Lệ Hướng Phong vẫn bình tĩnh nói, "Ta chỉnói một câu, không thê nào!" Dứt lời, mặc kệ nàng nói, xoay người rờiđi. "Không cho phép ngươi đi! Ngươi nhất định phải đưa ta về"Đông Ngưng Song không cho phép hắn cứ như vậy mà rời đi, kéo tay áo củahắn. Lệ Hướng Phong nhìn bàn tay nhỏ bé kia kéo lấy cánh taymình, nhíu mày. Nữ nhân này chẳng lẽ không biết lời nàng nói rất mâuthuẫn sao? Lập tức nói nàng hận Đông Tiến Thần, lập tức thể hiện muốn ởbên cạnh hắn.....Chốc lát, hắn bừng tỉnh hiểu ra, hất cánh tay mềm mạicủa nàng ra. "Thì ra là....Ngươi muốn chạy trở về làm phu nhânTri châu đại nhân?" Hắn khinh thường bĩu môi, thanh âm tràn đầy vị chua. "Thật đáng tiếc, tối nay không thể cho ngươi và chú rể vào động phòng,hưởng thụ đêm xuân rồi" Nghĩ mãi cũng thông suốt, thì ra tính khí của nàng hiện giờ, chính là vì bất mãn hắn phà hỏng hôn sự của nàng? Đông Ngưng Song nghe vậy tức giận hai mắt trợn to " Ngươi không nên nói bậybạ, ta không nghĩ như vậy, ai mà thèm lấy tên Dương Vạn Tiến kia, ta là muốn trở về gặp mẹ ta...." Nói đến một nửa, nàng đột nhiên nhớ tới mộtchuyện── Sao nàng lại không nghĩ tới sau khi trở về, tình cảnh của nàng sẽ trở nên như thế nào? Đối với Đông Tiến Thần nàng hiểu rất rõ, tuyệt đối hắn sẽ không buông thacho nàng, thấy nàng không việc gì trở về, nhất định sẽ ép nàng gả chotên quỷ đáng ghét Dương Vạn Tiến kia! Thật vất vả mới tránh đượcsố mạng lập gia đình, nói gì thì nàng cũng không muốn trải qua lần nữa,lần sau nàng cũng sẽ không được may mắn như bây giờ! Nghĩ tớiđây, mặt nàng lộ rõ vẻ lo lắng, nàng tình nguyện đem sự trong sạch củamình dâng cho nam nhân đứng trước mặt kia, còn hơn bị huỷ hoại trong tay Dương Vạn Tiến! "Tại sao không nói tiếp, đầu lưỡi bị mèo cắn đi rồi sao?" Lệ Hướng Phong thấy nàng không lên tiếng, bèn châm chọc Đông Ngưng Song hung hăng trừng mắt với hắn, " Không phải!" Cái gì chứ! Tại sao vừa rồi nàng lại muốn đem sự trong sạch của mình cho hắn, quá tiện nghi cho hắn rồi Nhưng nàng thật lòng không muốn gả cho Dương Vạn Tiến.... "Ngươi ở đây muốn cái gì? Có phải đang có chủ ý gì không?" Lệ Hướng Phong thấy tim nàng đập mạnh và loạn nhịp không nói, đề cao lòng cảnh giác. Hắnkhông dám khinh thường Đông Ngưng Song, bới vì trong lòng nàng khác hẳnvới vẻ bề ngoài nhu nhược. Thành thật mà nói, tối nay biểu hiện củanàng ngoài dự kiến của hắn, hắn cho là sẽ gặp được một nữ nhân yếu đuối, khóc sướt mướt động một chút là ngất đi. Không nghĩ đến chẳng nhữngnàng hoàn toàn khác biệt, hơn nữa lại to gan giằng co với hắn, to tiếngvới hắn, không sợ hãi chút nào khi biết hắn là thủ lĩnh sơn trại. Thẳng thắn nói, hắn hi vọng lời nàng nói là sự thật, nàng không phải con củaĐông Tiến Thần. bởi vì đối với người không phải con gái của kẻ thù,không nên luôn mồm vì phụ thân báo thù mà có thái độ đó. "Ta không có...Ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi" Đông Ngưng Song bỏ qua một bên, không nhìn đến khuôn mặt đa nghi của hắn. Lệ Hướng Phong vươn tay chế trụ cằm nàng, kéo gương mặt xinh đẹp của nàngtrở về, nhìn thẳng vào mắt hắn, "Phải không? Là ta nghi ngờ sao?" Đông Ngưng Song cảm thấy có một dòng điện chạy qua khi hắn đụng chạm vàongười mình, có chút kinh hoàng mà vuốt ve tay của hắn, "Đúng vậy! Không phải ngươi đang nghi ngờ, thì cái gì?" Nàng không nghĩ ra, hắn vừa nhẹnhàng đụng,nhịp tim liền vô duyên vô cớ địa tăng nhanh? " Ta cảnh cáo ngươi, đừng trêu chọc ta" Con mắt hắn lấp lánh, phỏng đoánnàng cũng không dám tác oai tác quai, là do mình nghĩ quá nhiều nên mớiđề phòng nàng, "Tốt nhất ngươi nên ngồi đợi ở chỗ này đừng chạy trốn, ta sẽ phái ngươi đến coi chừng ngươi." Nói xong bất kể nàng ngăn cản, cũng không quay đầu lại liền rời đi Sau khi Lệ Hướng Phong rời khỏi, không bao lâu một nam tử cao to lực lưỡng, mang đến một chút thức ăn. Đông Ngưng Song không muốn ăn bất cứ thứ gì ở chỗ bọn đạo tặc, nhưng cả ngày hôm nay nàng chưa ăn gì, không chống lại được cái bụng đang kháng nghị, nàng không có chí khí liền cầm cái banh bao lên ăn. Khi đã lấp đầy cái bụng, để tâm tình khá hơn một chút, ăn vài miếng xong nàng cùng Hổ Tử nói chuyện hàn huyên. "Hồ Tử, ta có thể hỏi ngươi một chuyện được không?" Mới ngồi cùng nhau mộtlát, nàng phát hiện Hồ Tử không giống như vẻ bề ngoài doạ người của hắn, ngược lại rất ôn hoà, là một con người đàng hoàng. "Đông cônương, người có chuyện gì cứ nói" Hồ Tử đối với Ngưng Song cũng có chútấn tượng, cảm thấy nàng bình dị gần gũi, không giống như trong ấn tượng, có vẻ cao cao tại thượng của thiên kim tiểu thư. "Ngươi có thểnói cho ta biết, thủ lĩnh của các ngươi khi nào thả ta đi?" Nghĩ đếnviệc mẫu thân lo lắng, Đông Ngưng Song một khắc cũng không đợi được nữa "Đông cô nương, ta không thể nói cho ngươi biết!" Hồ Tử ấp a ấp úng mà nói. "Tại sao?" Đồng Ngưng Song sửng sốt, có chút mất hứng, bỏ lại nửa cái bánhbao đang ăn , "Có phải thủ lĩnh của ngươi bảo ngươi không thể nói cho ta biết không?" "Đúng vậy, Đông cô nương, đại ca nói người là congái của Đông Tiến Thần nên không thể nói cho người biết" Lệ Hướng Phongsớm đã đoán ra Ngưng Song nhất định sẽ hỏi Hồ Tử, cho nên liên tục cảnhcáo đối với nàng không được tiết lộ nửa câu "Nhưng ta không phải là con gái của Đông Tiến Thần nha! Chúng ta không có chút quan hệ máumủ nào, hơn nữa ta rất hận hắn". Đông Ngưng Song vội vàng giải thích. "Thì ra cô nương không phải con gái của Đông Tiến Thần" Hồ Tử có chút vuivẻ, nhưng lắc đầu một cái, trên mặt hiện lên vả áy náy, "Nhưng là. . . . . . Đại ca không cho phép, ta không thể nói cho ngươi biết, Đông cônương." Hồ Tử giữ mồm giữ miệng, khiến cho Đông Ngưng Song càngoán hận Lệ Hướng Phong hơn, " Hồ Tử, ta thật không hiểu, tại sao ngươiphải đi theo đại ca ngươi cùng nhau làm cường đạo? Hắn kéo ngươi làmcường đạo cùng hắn, căn bản cũng không phải người tốt," Nàng cho là HồTử trung hậu đàng hoàng, nhất định là bị người khác lợi dụng. "Đông cô nương, ngươi hiểu lầm, không phải là đại ca kéo ta gia nhập sơn trại ." Hồ Tử lắc đầu một cái phủ nhận "Không phải sao?" Đông Ngưng Song ngắm Hồ Tử một cái, đối với hắn nửa tin nửangờ, "Hồ Tử, ta biết ngươi rất tin tưởng đại ca ngươi, nhưng là. . . . . ." Hồ Tử cảm thấy Đông Ngưng Song đang hiểu lầm đại ca, vội vàng ngăn cản nàng nói tiếp, "Đông cô nương, sự thật không phải như vậy, nếu không có đại ca, chúng ta sớm đã bị Đông Tiến Thần ép, không sống nổinữa." Ngày trước chính vì bị quan phủ ép thuế nặng nề, cho nên hắn vàcha mẹ mới chạy trốn tới núi Yến Mã "Ồ? Nơi này không phải chỉ toàn cường đạo thôi sao?" Đông Ngưng Song kinh ngạc nháy mắt. Hồ Tử lập tức giải thích với nàng, "Không phải vậy, Đông cô nương, thật ra thì người ở trong sơn trại đều là nông dân, đều không thể nhẫn nhịn khi bị Đông Tiến Thần lấn áp tô thuế nặng nề, mới trốn tới núi Yến Mã. Cómột ngày, đại ca đi qua nơi này, thấy chúng ta rất đáng thương, mới ởlại mang chúng ta đi đối phó với Đông Tiến Thần ." Sau khi LệHướng Phong xuất hiện , cuộc sống của bọn mỗi ngày đều tốt hơn, cũngkhông cần ngày ngày lo lắng đề phòng Đông Tiến Thần "Thì ra LệHướng Phong không ép các ngươi gia nhập sơn trại?" Thì ra Lệ Hướng Phong không phải người xấu, ngược lại còn làm cho người ta cảm thấy hắn cótinh thần nghĩa hiệp, Đông Ngưng Song không thoải mái mà thừa nhận. "Đúng vậy, Đông cô nương." Hồ Tử bận rộn gật đầu không ngừng, hắn rất kính nể đại ca " Người bên ngoài có thể cho bọn ta là người xấu, nhưng bọn takhông phải như vậy, bọn ta ở nơi này ai cũng tốt bụng, bọn ta khônggiành tiền tài của các thương nhân, chỉ có của Đông Tiến Thần bọn ta mới giành, nhưng bọn ta đều vì mục đích trả thù mời làm vậy." Cũng bởi vì như thế, Đông Tiến Thần quyết tâm muốn san bằng sơn trại "Hoá ra là như vậy.....ta biết rồi." Đông Ngương Song nghĩ thầm Hồ Tử cũngsẽ không nói láo lừa gạt nàng, liền hỏi: "Vậy các ngươi ở chỗ này rất an toàn sao, Hồ Tử?" Xem ra núi Yến Mã này có rất nhiều người vìné tránh Đông Tiến Thần mà quyết định ra nhập cùng bọn họ, hay là nàngcũng có thể..... "Đúng vậy! Đông cô nương, Đông Tiến Thần nhiềulần phái người tới, cũng không đánh hạ được nơi này." Quan binh nhiềulần đến đây đều phải trở về, Hồ Tử rất đắc ý. Mắt Đông Ngưng Song không khỏi sáng lên, giống như ở trong bóng tối nhìn thấy ánh rạngđông, "Hồ Tử, có phải. . . . . . Chỉ cần không chịu nổi sự lấn áp củaĐông Tiến Thần, thì có thể tới nơi này không?" Hồ Tử không pháthiện cặp mắt Đông Ngưng Song phát ra ánh sáng kì dị, dùng sức gật đầu,"Đúng vậy! Ở nơi này chúng ta có rất nhiều người, họ đều là người mộtnhà tới gia nhập" Đông Ngưng Song vừa nghe, hưng phấn thiếu chútnữa thét chói tai. Thật tốt quá! Nàng đang nghĩ hôn sự không thành, muốn tìm một nơi để sống yên ổn, thì ra chính là nơi này. Chỉ cầnnàng định cư ở núi Yến Mã, Đông Tiến Thần sẽ không có cách nào ép nànglập gia đình, nói không chừng nàng có thể đem mẫu thân đến đây sống cùng Không thể bỏ lỡ cơ hội, nàng phải mau chóng tìm Lệ Hướng Phong thương lượng, nói yêu cầu của mình cho hắn nghe "Hồ Tử, nhanh lên một chút đưa ta đi tìm đại ca của ngươi" Nàng đứng dậy đi đến trước mặt Hồ Tử "Đông cô nương người tìm đại ca ta có chuyện gì?" Hồ Tử không hiểu rõ tại sao nàng lại muốn gặp đại ca Đông Ngưng Song lộ ra vẻ mặt thần bí, "Hồ Tử, bởi vì ta có chuyện rất quantrọng muốn nói với đại ca của ngươi." Không nhịn được tiếp tục nói mộtcâu, giọng điệu nhấn mạnh "Vô cùng, vô cùng quan trọng" Trăng tròn, Lệ Hướng Phong đang viết một lá thư, đợi khi trời sáng hắn sẽ phái người đưa kế hoạch lần này cướp cô dâu đi. Thư này dĩ nhiên có liên quan đến Đông Ngưng Song, hắn hi vọng nhận đượccâu trả lời chắc chắn, có thể chứng thực lời nàng nói tối nay là thậthay giả, bởi vì, hắn rất để ý Đông Ngưng Song có phải con gái Đông TiếnThần hay không Thật ra thì, nàng có phải con gái của kẻ thùkhông, căn bản không quan trọng, bọn họ vẫn sẽ tìm được cách đáp trảĐông Tiến Thàn, nhưng là..... Hắn lo lắng vì khuôn mặt đẹp đến động lòng người kia mà dao động, quên mất quyết tâm báo thù của mình. Có lẽ cũng nên nghe theo yêu cầu của nàng, đưa nàng đi, tránh cho hắn vấp phải sai lầm lớn. Chợt, bên ngoài có tiếng động dẫn tới sự chú ý của hắn. "Là ai? Mau báo tên" Hắn cho là Đông Tiến Thần phái thám tử tới, vì vậybước chân nhanh nhẹn đi ra cửa, nhìn về phía bóng đen hô to. Bóng người màu đen từ xa đến gần, từ từ rõ ràng có thể thấy được. "Đại ca, là ta ── Hồ Tử." Hồ Tử từ trong bóng đêm nói vọng ra Lệ Hướng Phong thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau đó liền nhăn mặt, không hiểutại sao Hồ Tử lại xuất hiện có chút trách móc "Hồ Tử, không phải ta phân phó ngươi đi trông coi Đông Ngưng Song sao? Ngươi đến đây làm gì?" Hắnkhông phát hiện Đông Ngưng Song đang đứng sau lưng Hồ Tử "Đại ca, ta không để cho nàng chạy trốn, hiện tại người đang ở sau lưng ta." HồTử di động thân thể khổng lồ, để cho hắn nhìn thấy Đông Ngưng Song. "Ngươi mang nàng tới chỗ của ta làm cái gì? Hồ Tử." Lệ Hướng Phong trầm mặc hỏi "Đại ca, Đông cô nương nói có chuyện vô cùng quan trọng muốn nói với người"Nhìn thấy Lệ Hướng Phong không vui, Hồ Tử lên tiếng giải thích "Chuyện quan trọng? Có chuyện gì quan trọng, nhất định phải nửa đêm canh ba tới tìm ta, Đông tiểu thư?" Câu nói cuối cùng Lệ Hướng Phong chuyển sangnhìn Đông Ngưng Song, giọng nói có chút trêu đùa "Chỉ cần ngươikhông đuổi đi, ta sẽ nói cho ngươi biết." Đông Ngưng Song cảm thấy namnhân này không muốn nói chuyện với nàng, nhưng mặc kề, trình độ cố chấpcủa nàng không thua kém ai "A! Phải không? Ta có thể không muốn biết được không?" Lệ Hướng Phong nhàn nhạt nói. "Không được." Đông Ngưng Song không ngờ phản ứng của hắn lại lạnh nhạt nhưvậy, vội vội vàng vàng mở miệng uy hiếp, "Ngươi không nghe ta nói, tacũng không đi." "Phải không?" Lệ Hướng Phong nheo cặp mắt lại nhìn nàng suy nghĩ Hắn mới không sợ không đuổi được nàng đi, hắn có cách để cho nàng rời đi, nhưng là..... Lúc ánh trăng chiếu sáng, trên gương mặt xinh đẹp của nàng phảng phất một tầng âm u nhàn nhạt Nếu như hắn đủ thông minh, nên quả quyết đuổi nàng đi, nhưng mà....coi như tâm hồn của hắn đã đi lạc rồi! "Hồ Tử, ngươi đi về nghỉ, tối nay ngươi không cần coi chừng nữ nhân này." Hắn cũng không tin mình sẽ bị nữ nhân này lừa gạt mãi "Tốt, đại ca." Hồ Tử nhanh chóng rời đi, chờ bóng lưng Hồ Tử khuất dần, ánhmắt Lệ Hướng Phong sáng quắc chuyển sang khuôn mặt nhỏ nhắn của ĐôngNgưng Song, "Vào đi! Có lời gì, đi vào nói với ta." Đông Ngưng Song thấp thỏm bất an theo sát bước chân Lệ Hướng Phong, đi vào phòng của hắn. Căn phòng này và căn phòng nàng bị bắt tới đều cùng một dạng, đều được tạonên từ gỗ, bên trong bày biện đơn sơ nhưng vô vùng sạch sẽ, nhưng cănphòng này toàn là văn thư, phía trên bày toàn bút , mực, giấy Chẳng lẽ hắn mới vừa viết thư, hơn nữa còn là viết cho Đông Tiến Thần? Không! Nàng không thể để cho hắn và Đông Tiến Thần thoả thuận điều kiện xong, rồi đem nàng về phủ được "Nói đi! Ngươi tìm đến ta làm gì?" Thanh âm lạnh lùng của Lệ Hướng Phong truyền đến từ sau lưng nàng. Nàng nhanh chóng quay đầu lại, đối mặt với Lệ Hướng Phong, có chút lo sợ, "Ách. . . . . . Ách. . . . . ." "Ngươi nghĩ nói gì, nói mau!" Lệ Hướng Phong không kiên nhẫn để nàng nói quanh co nửa ngày, cáu kỉnh thúc giục. Đông Ngưng Song hít một hơi thật sâu, nhìn chăm chú vào gương mặt tuấn túlạnh lùng của Lệ Hướng Phong nói : "Ta muốn nói cho ngươi biết, ta không đi, ta muốn ở lại chỗ này." "Ngươi đang nói nhảm sao? Không cósự đồng ý của ta, ngươi vốn không thể đi." Lệ Hướng Phong không vui caumày, không hiểu rõ ý của nàng "Không phải là ý này." Đông NgưngSong nói rõ ràng hơn, "Ta nói là, bất kể ngươi có quyết định rao sao thì cũng không thể đuổi ta đi, ta quyết định ở lại đây!" Lệ HướngPhong trợn to hai mắt nhìn chằm chằm nàng, khẩu khí tràn đầy kinh ngạc,"Ý ngươi là. . . . . .không quay về Đông phủ, mà ở lại chỗ này?" "Đúng vậy, ta sẽ ở lại đây đến khi nào muốn đi mới thôi" Đông Ngưng Song gậtđầu một cái, cố gắng nhìn thần sắc của hắn để tìm ra đáp án "Người nào nói cho ngươi biết nơi này có thể ở lại?" Tại sao nàng lại có ý tưởng kỳ lạ này? Lệ Hướng Phong cố gắng hỏi rõ nàng. "Hồ Tử, hắn nói nếu bị Đông Tiến Thần ép đến đường cùng thì có thể ở lạinơi này" Đông Ngưng Song cho là nói như vậy chính xác không sai. "Đùa gì thế! Đừng quên, ngươi là con gái Đông Tiến Thần." Cùng đường? Nếukhông phải nàng không giống như đang nói đùa, hắn nhất định sẽ bật cười "Ta không phải là con gái của Đông Tiến Thần, ngươi nghe có hiểu hay không?" Nàng bất mãn nói "Bất kể ngươi có phải hay không, ta chỉ nhớ trước kia ngươi luôn muốn rờikhỏi đây" Lệ Hướng Phong căn không tin một thiên kim tiểu thư lại có thể sống ở nơi này "Đúng là ta nói như vậy" Đông Ngưng Song ưỡn ngực thừa nhận "Nhưng ta không thể đổi ý hay sao?" Đây là nơi tốt nhất để nàng né tránh chuyện lập gia đình "Chưa tới một canh giờ?" Lệ Hướng Phong thấy nàng không có một chút thẹnthùng, trợn mắt một cái, "Ngươi nghĩ lừa gạt được ai ? Nói! Ngươi rốtcuộc mục đích gì?" Hắn càng nghĩ càng có cái gì đó không đúng,vọt tới trước mặt nàng ép hỏi. Đột nhiên hắn đến gần, làm cho Đông Ngưng Song cảm thấy một cỗ áp lực, nhưng vẫn cố ra vẻ nhẹ nhõm " Ta có mụcđích gì? Ngươi làm gì phải trưng ra cái bộ mặt doạ người thế hả...." Lệ Hướng Phong kéo dài mặt, thanh âm trầm thấp hơn " Ngươi mau nói lý do,bằng không...ta sẽ đem ngươi trả về Đông phủ" Hắn không cách nào nhịnđược khi nàng có ý nghĩ ở lại sơn trại Đông Ngưng Song rét run,quả nhiên lời hắn uy hiếp thật có hiệu quả "Được rồi, ta nói ta nói" Dùsao nói ra cũng không có gì là không tốt, " Ta không muốn gả cho DươngVạn Tiến, nếu như ngươi không cho ta ở lại, Đông Tiến Thần sẽ ép ta lậpgia đình, như vậy ta thà ở chỗ này còn hơn" Vì đào hôn, nàng lựa chọn ở lại, có gì không thể? Thì ra là như vậy! Lệ Hướng Phong nhất thời không biết nên khóc hay cười,thật không biết nên khen nữ nhân này gian xảo hay ngu xuẩn? Muốn chạytrốn lập gia đình? Chẳng lẽ nàng cho là ở lại sơn trại sẽ là kế hoạchlâu dài sao? Không biết mấy ngày nữa Đông Tiến Thần phái quanbinh đến đây, bọn họ đều rút khỏi đỉnh núi này, mà nàng nói muốn ở lại,thực sự hắn rất muốn cười to! "Ta đã nói nguyên nhân, tại sao ngươi vẫn không đáp ứng?" Thấy hắn không nói một câu, chẳng qua chỉquan sát nàng, Đông Ngưng Song thấp thỏm bất an hỏi "Ta không thể đáp ứng ngươi." Lệ Hướng Phong trầm mặc hồi lâu mới trả lời. Hắn vốn không muốn nói cho nàng biết, nhưng lại nghĩ, nói ra có thể làm nàng thay đổi tâm ý "Nói cho ngươi biết, chưa tới một, hai ngày nữa ta sẽ mang tất cả nhữngngười trong trại rời khỏi núi Yến Mã, cho nên coi như ta có lòng từ bi,cũng không thể làm theo điều ngươi mong muốn" Đông Ngưng Song thở không ra hơi, đáy mắt hiện lên sự sợ hãi "Cái gì? Các ngươi muốn rời khỏi nơi này?" "Đúng vậy! Đông Tiến Thần nhất định sẽ phái người đến đây nên chúng ta phảicấp tốc rời đi, Lệ Hướng Phong nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Đông NgưngSong, " Thật ra thì, ta sẽ để ngươi cùng lũ quan binh rời đi" Đông Ngưng Song nghe vậy, sắc mặt trắng bệch,toàn thân cảm thấy mệt lả vôlực. Tại sao lại như vậy? Nàng không cần đi theo bọn quan binh trở vềĐông phủ "Không, ta muốn đi theo các ngươi, ngươi phải đưa ta đi cùng" Nàng giựt mạnh tay của hắn, kinh hoàng mà năn nỉ Bất kể nói thế nào, đi theo hắn sẽ tốt hơn so với Đông Tiến Thần, nàng không muốn gặp lại cái tên vô sỉ Đông Tiến Thần nữa! "Không được, nói gì ta cũng sẽ không đáp ứng ngươi." Lệ Hướng Phong quả quyết cự tuyệt Nghe được lời hắn nói, lòng nàng náo loạn, "Nếu như ta nói, ta dùng thân thể để trao đổi, ngươi cũng không đáp ứng sao?" Lời vừa nói ra, nàng liềnsợ hết hồn Lệ Hướng Phong cũng khiếp sợ "Ngươi biết ngươi đangnói cái gì không?" Hắn không ngờ tới nàng có thể to gan như vậy, xanhmặt hỏi. "Ta.... ....." Đông Ngưng Song yên lặng nhìn hắn, nhấtthời cứng họng. Nàng cũng không biết vì sao mình lại nói như vậy, chỉcảm thấy thật sợ hãi nếu hắn cự tuyệt. Nhưng nếu nàng nói như vậy, không chừng có thể ép buộc hắn đáp ứng, sau đó mang nàng đi Thẳng thắn nói, nàng đối với chuyện giữa nam và nữ tỉnh tỉnh mê mê, cũng không cóthích qua người nào, nhưng là hai vị tiểu thiếp phóng đãng của Đông Tiến Thần làm cho hắn hiểu lầm nữ nhân nào cũng là một dạng, chỉ cần ngoanngoãn nghe lời là được. Nàng cắn răng một cái, quyết định làm dù phảitrả bất cứ giá nào "Ta....ta dĩ nhiên biết ta đang nói cái gì"Nàng dùng sức tưởng tượng nữ nhân làm sao để quyến rũ nam nhân, tận lựclấy bắt chước, "Chỉ cần ngươi chịu đáp ứng mang ta rời đi, thân thể củata sẽ là của ngươi." Cảm thấy còn chưa đủ, nàng đổ thêm dầu vào lửa nói tiếp, "Coi như ngươi bồi ta một đêm động phòng hoa chúc đi!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]