Những người khác vừa nghe vậy thì vội vàng nhìn sang.
Bọn họ đâu có nghe nói Vạn Phật Tông có bảo vật gia truyền như vậy đâu nhỉ.
Ngay cả Tam Thanh cũng hơi sửng sốt.
Sao hắn ta không biết bảo vật gia truyền của Vạn Phật…
Khoảng thời gian trước Tam Thanh vẫn luôn ở trong thiện phòng giúp Tông Chủ xử lý những sự vụ tranh chấp với các tông môn khác, cho nên cũng không quản lý những chuyện xảy ra trong tông môn, cũng không biết Khương Trúc lợi dụng tông bài gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Một đám người vây quanh Khương Trúc hỏi đông hỏi tây.
“Cái này của ngươi thực sự truyền đi rồi sao? Một chuỗi văn tự kia là người khác gửi cho ngươi?”
“Cho ta xem xem, cho ta xem đi.”
“Ngươi truyền thêm lần nữa đi.”
“Bảo vật gia truyền của Vạn Phật Tông sao lại như thế này… giống tông bài của tông môn…”
Trương Đồng yên lặng lấy tông bài của mình ra.
Chẳng lẽ tông bài của mỗi tông môn đều là bảo bối, chỉ là bọn hắn chưa phát hiện ra?
Khương Trúc thu tông bài lại, cứ như đang giấu kho báu vậy.
“Đây là bảo vật của tông môn bọn ta, các ngươi xem cái gì chứ, dù sao các ngươi cũng không thể dùng.”
“Hừ, keo kiệt, nhìn thôi cũng không được.” Trương Đông dùng khóe mắt liếc bảo vật trong tay nàng: “Nói như nhà người khác không có vậy.”
Ánh mắt Khương Trúc khẽ động: “Vậy ngươi nói xem Quy Nhất Tông nhà ngươi có đồ gì tốt? Bảo vật gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nu-tu-a-truc/3726051/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.