Ba người Khương Trúc từ nãy đến giờ vẫn là nhân vật nền, cuối cùng cũng lọt vào tầm mắt của cả hai bên.
Đúng lúc đó, một tia ánh trăng xuyên qua tán lá, chiếu rõ dáng vẻ của ba người bọn họ.
So với ban ngày, cả ba người đã gầy đi rất nhiều, gương mặt đã lộ rõ nét vốn có.
Ở giữa là một nữ ni cô, giữa trán có một nốt chu sa đỏ tươi, dưới ánh trăng càng thêm rực rỡ. Hai người bên cạnh là hai nam hoà thượng với diện mạo thanh tú, chính khí bừng bừng.
Khí tức của Phật tu trong môi trường âm u càng rõ rệt hơn.
Sau khi nhìn thấy rõ diện mạo của ba người, Lục Tiến kinh ngạc.
Đây chẳng phải là nhóm ba người Khương Trúc mà hắn ta gặp ở Hoàng thành sao?
Ngay từ khi nhìn thấy họ mặc y phục của Vạn Phật Tông, đáng lẽ hắn ta nên nghi ngờ rồi mới đúng.
Sắc mặt của Vũ Văn Vân lập tức tối sầm lại.
Thà c.h.ế.t còn hơn, vậy mà là đám ba người Khương Trúc.
Người kinh ngạc nhất có lẽ là Tô Thiên Tuyết.
Người trọc đầu bên trái kia chẳng phải là kẻ đã chơi nàng ta một vố lần trước sao...
“Tam sư tỷ, hóa ra là tỷ… Lần trước cũng là ba người các người đúng không? Ở Hoàng thành đó.”
Khương Trúc mỉm cười với nàng ta: “Không phải đâu, ngươi đừng nói linh tinh.”
Phật Tổ chứng giám, nàng không hề nói dối, lần trước là sư huynh Minh Huệ mà.
Sắc mặt của Tô Thiên Tuyết có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nu-tu-a-truc/3726027/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.