Không thể không nói, đầu trọc rất tiện, ít nhất buổi sáng không cần phải chải tóc, còn có thể ngủ thêm hai phút.
Lúc này, Khương Trúc đang chạy vội tới Phật đường, nàng thở hổn hển, ngồi phịch xuống đệm hương bồ.
Thấy sắc mặt đen sì của trưởng lão Thông Trần, nàng vỗ ngực.
Nguy hiểm quá, suýt nữa lại bị phạt rồi.
Nàng còn chưa kịp nhập định mà đã thấy nhị sư huynh bước vào từ cửa, không biết nói gì với trưởng lão Thông Trần mà lại xin được cho Khương Trúc theo hắn ta đi ra ngoài.
Huyền Tịch kéo nàng lại, ánh mắt đầy ghen tị, nói một cách nghiêm túc: “Tiểu sư muội, có cần ta đi cùng không?”
Khương Trúc chớp mắt, nghiêm túc nói: “Không cần đâu, ta đi một mình được rồi, tam sư huynh vẫn nên nhập định cho tốt đi, tu luyện quan trọng, tuyệt đối đừng để phụ lòng kỳ vọng của trưởng lão Thông Trần.”
Huyền Tịch: “…”
Minh Huệ khẽ cười, tự tin nhìn Khương Trúc: "Tiểu sư muội…” Mối quan hệ giữa chúng ta tốt như vậy, có được không?
“Ngũ sư huynh cũng vậy, hãy chăm chỉ tu luyện, cố lên!” Khương Trúc vô cùng nghiêm túc mà vỗ vai cậu bé.
Minh Huệ: “…”
Muội thật lạnh lùng, thật vô tình, thật ngang bướng.
Huyền Tịch ôm bụng cười đến mức không dậy nổi: "Minh Huệ, đệ cũng cố gắng lên đi.”
Mình thất bại rất khó chịu nhưng đồng đội thất bại lại khiến người ta ấm lòng hơn.
“Yên tĩnh, bắt đầu nhập định!”
Trưởng lão Thông Trần quát một tiếng, những người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nu-tu-a-truc/3726006/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.