Cái gọi là vạn người mê chính là có ít nhất một vạn người bị ngươi mê hoặc.
Khương Trúc tận mắt nhìn thấy một đệ tử tông môn mang đao trên lưng và một đệ tử mang đao trên lưng khác ra tay đánh nhau vì tranh giành xem vị tiểu sư muội nào mới là nữ tu đệ nhất Tu Tiên giới.
“Tiểu sư muội Phong Thanh Tông - Tô Thiên Tuyết có linh căn cực phẩm, hiền lành đáng yêu, có chỗ nào không bằng sư muội Như Ý của ngươi?”
“Sư muội Như Ý mới là người hiền lành nhất, tuổi còn trẻ mà đã đạt đến Trúc Cơ, đương nhiên không thẹn với chữ đệ nhất.”
“Mắt nhìn của ngươi thấp kém.”
“Mắt nhìn của ngươi mới thiển cận.”
Hai người tranh cãi đến mặt đỏ tía tai, quấn lấy nhau thành một đống.
Giữa ánh đao kiếm, có một người ngồi xổm sau vạc nước ở góc tường, buồn ngủ díp mắt.
Khương Trúc im lặng ngáp một cái, mắt nhắm mắt mở.
Hai người đã đánh nhau cả ngày rồi, bao giờ mới đi vậy?
Không biết là đang chắn đường à?
Sau khi rời khỏi Phong Thanh Tông, nàng không biết nên đi đâu nên nghĩ không bằng trở về ổ ăn mày xem sao, ít nhất cũng có chỗ ở.
Kết quả là vừa mới đi đến lối vào con hẻm bên ngoài ổ ăn mày thì hai tên đệ tử này từ trên trời rơi xuống, một lời không hợp liền đánh nhau.
Trời sắp tối rồi mà vẫn chưa đánh xong.
Khương Trúc đang nghĩ xem khả năng trèo vào sân nhà người khác mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nu-tu-a-truc/3725996/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.