Ngọc Trúc nước mắt lưng tròng hứa hẹn cam đoan, sau này không dám một mình đi bắt cua nữa, thì hai tỷ tỷ mới coi như là đã buông tha cho nàng.
“Ối trời ơi! Tép của muội!”
Lúc này nàng mới nhớ ra mấy con tép hong khô ở trên phiến đá của mình, nàng cuống quýt chạy lại kiểm tra. May mắn rằng chỉ bị cháy xém phần viền, còn phần giữa thì được hong khô vừa phải.
Ngọc Trúc cạo bỏ phần phiền tép bị cháy xém rồi ném vào trong chuồng gà, số còn lại thì trút vào trong cái cối mà ngày trước đại tỷ dùng để giã thuốc, rồi bắt đầu từ từ giã nghiền.
Hai tỷ tỷ tưởng nàng đang chơi đùa nên trêu ghẹo nàng hai câu rồi đi giải quyết việc riêng của mình.
Gần nửa giờ sau, nơi đường chân trời chỉ còn lại một tia ánh sáng le lói, mọi nhà đều tất bận đun nước giặt giũ để đi ngủ.
Ngọc Dung đã đổ nước đầy, vắt cái khăn chuẩn bị đi lau mặt cho tiểu muội, lúc này mới phát hiện ra nàng vẫn còn đang dùng chày giã vào trong cối.
“Tiểu muội, muốn chơi thì để ngày mai rồi chơi, để đồ xuống rồi đi rửa mặt trước đã.”
Ngọc Trúc ngoan ngoãn dừng lại để lau rửa mặt, sau đó kéo tỷ tỷ đi xem thành quả lao động của nàng.
“Đại tỷ, tỷ xem mấy con tép nhỏ đều bị muội nghiền thành bột này, thơm quá thơm quá đi!”
Trong lòng Ngọc Dung không mấy để tâm, nhưng ngoài mặt thì nàng ấy vẫn liếc một cái.
“Khá là thơm đấy, nhưng với chút bột này, với cái miệng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nong-nu-la-ngu-dan/4507148/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.