Edit: Yunchan
Cô tới giao đậu hũ. Cũng chỉ đi cùng cha tới Ứng Thiên Đường giao đậu hũ thôi.
Từ khi cô có ký ức thì Ứng Thiên Đường đã có rồi, nhiều năm qua nơi đây luôn đặt đậu hũ của cha, năm ngày một lần, mỗi lần mười phần, lúc nào cha cũng sẽ dẫn cô theo cùng.
Cô rất thích Ứng Thiên Đường, người ở đây rất tốt, ngay cả trẻ con cũng tốt với cô, chẳng ai bắt nạt cô cả. Tống đại phu hay cho cô ăn đường, mỗi năm Tống phu nhân thường cho cô đồ mới, Bạch Lộ cô nương chủ quản thì… A, hai năm trước tỷ ấy đã gả cho Tô gia rồi, phải gọi là Tô phu nhân, lần trước Tô phu nhân còn may đôi giày mới cho cô, Tô gia thì mỗi lần đi xa cũng không quên mang ít đồ chơi về cho cô.
Cô thích người trong Ứng Thiên Đường, cả thiếu gia quái dị sống ẩn cư trên đảo cô cũng thích.
Thiếu gia là người duy nhất chịu nói chuyện chậm với cô, cũng là người duy nhất phát hiện cô không phải đồ ngốc, không phải người có cái đầu bị sốt hỏng.
Thiếu gia đối xử với cô rất tốt, cha cũng nói năm đó là do thiếu gia cứu mạng cô, tuy lúc quay về lỗ tai cô không nghe được nữa, nhưng cô rất biết ơn cứu mạng của thiếu gia.
Cho nên lúc theo cha tới Ứng Thiên Đường đưa đậu hũ, cô sẽ đích thân mang một phần lên đảo cho thiếu gia.
Cha cho xe ngựa dừng hẳn ở cửa, rồi bê vài khay đậu hũ tới phòng bếp, cô thì vẫn như trước đây, cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-noan-dong/37016/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.