Edit: Yunchan
Vào giờ Dần, trăng sáng vằng vặc làm ánh sao lu mờ.
Lúc cô tỉnh lại thì trời còn chưa sáng và vẫn còn rét mướt. Trong không khí lãng đãng mùi đậu, cô bò ra khỏi tấm chăn ấm, co ro xuống giường trong trời đông giá rét, xỏ vớ vào rồi đi qua cái rèm cửa ngăn cách gian phòng, dáng cô chưa cao lắm nên rèm cửa còn chẳng chạm được tới đầu cô.
Sau rèm cửa là một người đàn ông cao ráo chít khăn trùm đầu đang đứng ở trước cái nồi lớn, tay ông cầm cái thìa to đùng cố sức khuấy đều nồi nước đang sôi lục bục. Lúc ông thấy cô thì gật đầu rồi chỉ vào chiếc bánh màn thầu trên bàn.
Cô ngồi vào cạnh bàn, cầm lấy chiếc bánh màn thầu ấm ấp cho vào miệng, ăn chung với sữa đậu nành còn đang bốc khói.
Bánh màn thầu mang theo vị ngọt dìu dịu và thoang thoảng mùi lúa mạch, cô từ từ nhấm nháp bữa sáng của mình, thỉnh thoảng chấm ít nước tương và nếm thêm vị ngọt ngào của sữa đậu nành.
Nước tương mà cha cô ủ tuy không mặn mòi nhưng vị rất thơm, còn ngon hơn nhiều với đồ bán ngoài hàng nữa.
Cô vừa nhai bánh màn thầu vừa nhìn cha đổ chỗ sữa đậu nành vừa nấu xong vào cái thùng gỗ mắc vải thưa, hơi nước bốc lên gần như ngập đầy cả phòng, miếng vải thưa lọc chỗ sữa đậu nành đục ngầu thành dòng sữa trắng tinh mịn màng như lụa, rồi cha nhấc cái túi vải thưa lên vắt nhẹ, khiến chất lỏng còn dư bên trong chảy hết ra ngoài.
Trong túi vải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-noan-dong/37011/quyen-1-chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.