*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi chẳng biết mình đã kéo Đình Đình vào phụ diễn cho vai người đàn ông gia thất đề huề, ba năm hai lứa như thế nào nữa. Tóm lại, vừa cân xong hoa quả rồi dán mã vạch lên, tôi đã chào “dì ơi con đi đây”, sau đó tức thì xoay lưng, đẩy con trai bà quả phụ chạy mất.
“Mới nói dứt miệng là chồng tôi chết rồi, ông lại đứng ngay đó nhận thằng ranh này là con ông, mẹ kiếp, tôi biết lấy gì che mặt bây giờ!” Nữ diễn viên phụ – tiểu thư Đình Đình tỏ ra hết sức bất mãn trước hành động chia rẽ cặp uyên ương bất chính ấy của tôi, “tôi với Tiểu Vương bái bai luôn rồi, làm sao đây hả?”
Tôi đáp: “Bái bai thì bái bai, tìm người khác tốt hơn(1)!”
(1) 拜拜就拜拜,下一个更乖 Bài hát của Lý Trạch Nghiêu.
Đồng chí Phùng Thái Nam năm nay sắp lên hai cũng tỏ vẻ đồng tình, vỗ tay bập bẹ: “Bái, bái bai… tốt!” Đồng thời xì ra một cái bong bóng mũi.
Đình Đình vặc lại: “À, vậy sao không đi tìm “người khác” của ông đi?”
Bị thọc trúng tim đen, tôi ôm con trai cô nàng hăm dọa: “Phùng Đình Đình! Còn nhắc lại vụ này nữa tôi sẽ ném con trai bà vào thùng rác!”
“Ông ném đi! Ném xong tôi sẽ thành bà quả phụ độc thân xinh đẹp, ngày mai dọn qua ở với anh nhân viên bán sữa chua liền!” Cô nàng không mảy may đếm xỉa tới lời dọa dẫm của tôi, thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nien/1677305/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.