_______ ________ ________ ________ _______
"Tiếu Nhi!"
"Mi gọi cái gì mà gọi! Cút đi!"
Sơ Nhi mặt mày nhem nhuốc, hấp tấp chạy đến nơi có 1 cậu nhóc thanh tú đang đọc sách, và, đang chực cầm sách đáp mình!
"Đi đâu về đấy?"
"Sơ đi ra phụ lão Vưu mới chuyển từ huyện Trị Cương ra đây á!"
Tiếu Nhi cau đôi mày lá liễu thanh mảnh đầy tinh tế lại, nhẹ đặt cuốn sách lên mặt bàn thạch cao được chạm trổ rất kì công.
"Mau thay đồ đi! Lão gia biết được ngươi chỉ chờ ăn roi!"
Sơ Nhi nhìn cái điệu trách mắng y hệt lão thái sư trong phủ của Tiếu Nhi, chậc, mới có mấy cái tuổi ranh mà bày đặt ghê quá đi!
"A!" - Sơ Nhi nhớ ra điều gì đó, đút tay vào trong vạt áo, mò mẫm nửa ngày thì lôi ra 1 đóa hoa... nào đó thì Sơ Nhi chẳng biết tên! Đẹp thì mang về nhà vậy thôi!
"Làm cái gì đấy? Ê!! Đừng!! Đừng có cài lên tóc ta!! Nó héo rồi!"
Tiếu Nhi thẳng tay dứt bông hoa đang cài trên vành tai mình!
"Ớ!"
Sơ Nhi trào lên nỗi xót thương vô bờ nhìn từng cánh hoa đỏ thẫm, mảnh mai bị dẫm nát ngay trước mặt mình bởi đôi chân cũng thanh mảnh của ai kia...
"Có thời gian hái hoa thì ngươi nên vùi đầu mà học đi!"
Phất vạt áo, ngón tay thon thon khẽ vén sợi tóc đang rối loạn trên vai, Tiếu Nhi liền li khai mặc cho Sơ Nhi đang thu thập từng mảnh xác của đóa hoa đã phai sắc thắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhi-so-nhi/1995799/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.