Note nhỏ về cách xưng hô:
Để cho dễ phân biệt thụ và công, mình sẽ xưng Đường Đa Lệnh là y, còn Hoa Tương Dung và Ngọc Liên Hoàn sẽ là hắn.
Nếu ai có ý kiến nào khác về xưng hô thì com cho mình biết ha.
———
Năm thứ tám Cảnh Đức, cuối năm, quán vằn thắn số một cùa Đại Tống “Đoạn Bối Sơn” ở thành Lâm Dương đã khai trương. Loại đồ ăn giống như sủi cảo nhưng lại có da mỏng thịt mềm ngon bên trong mới mở đã nhận được rất nhiều sự hoan nghênh từ mọi người.
Có người thích canh vằn thắn thanh đạm thơm ngon, có người lại thích vằn thánh ớt tê cay, cũng có người thích vằn thánh chiên giòn ngon ngon, Đoạn Bối Sơn nho nhỏ bất cứ lúc nào cũng có khách ngồi đầy quán.
Đối với lai lịch của cái tên Đoạn Bối Sơn này, cũng có người biết chuyện dựng lên một cái truyền thuyết mỹ diệu. Nghe nói mỗi khi khách ăn xong một chén vằn thắn đều sẽ nhịn không được duỗi cái lưng mỏi mệt của mình một cái mạnh, hô to sảng khoái, không để ý sẽ bị gãy lưng. 1
Khi Đường Đa Lệnh nghe tới cái truyền thuyết chấn động oanh tạc này thì không thể nhịn được hô to Thành Cát Tư Hãn, có thể cũng chỉ có chấp nhận lời giải thích này, đồng thời trong lòng cảm thấy vô cùng áy náy với tất cả mọi người trong tiểu *** đã hết lòng ủng hộ cho đại lão gia này. Tên tuổi Đại Bối Sơn đã đạt được thành công, giờ có muốn đổi cũng không kịp rồi.
Bởi vì may mắn được sinh ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhan-nan-duong/95601/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.