EDIT: LẠC PHONG CÔ VÂN
Đường Đa Lệnh quay đầu lại, đứng bên bờ dùng ánh mắt trêu tức nhìn y, đúng là bạch y mỹ nam uy hiếp y ngày hôm qua – Hoa Tương Dung, chỉ là bạch y đã không còn sạch sẽ như trước, nhưng cả người vẫn toát lên phong thái ngọc thụ lâm phong như thường.
Đường Đa Lệnh thấy trên người hắn không có trường kiếm hoặc vũ khí khác, liền lớn gan nói: “Nguyên lai Các chủ đại nhân cũng trốn thoát, chúc mừng a chúc mừng a.”
“Hừ, đám cẩu tặc kia làm sao có thể vây khốn ta, nhưng thật ra ta thực không biết ngươi làm cách nào trốn được? Chẳng lẽ ngươi cũng đầu phục tiện nhân kia?”
Đường Đa Lệnh tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, xem ra ngày hôm qua Hoa Tương Dung bỏ y lại cản người cũng chẳng phải hảo tâm gì, mà là chủ mưu muốn y chịu chết, lại nghĩ tới ngày hôm qua truy binh nhắc đến hắn giọng điệu đều là vừa hận vừa sợ, nói hắn là kẻ cay nghiệt ngoan độc, cũng khó trách sẽ bị người ta phản bội.
“Bọn họ cũng đều biết ta là ám vệ của Các chủ đại nhân, làm sao có thể cho ta đầu nhập vào? Ngày hôm qua ta có thể trốn thoát hoàn toàn là vì ta trời sinh thông minh.” Đường Đa Lệnh ngẩng cao đầu, chỉ trong một ngày có thể trốn khỏi tay ác đồ những hai lần, không phải xác thực chứng minh trí tuệ của hắn sao.
“A, thật sao?” Hoa Tương Dung nói xong liền không nói một lời nhìn Đường Đa Lệnh.
Đường Đa Lệnh vốn nghĩ hai bên đều là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhan-nan-duong/95587/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.