Tuy biết rõ thành Lâm Dương là thiên hạ của Thừa Thiên Môn, nhưng kỳ thật lúc trước Đường Đa Lệnh cũng không có vì điều này mà có bất kì kiêng kị gì, bởi vì y không nghĩ sẽ có lúc y thực sự gặp tận mặt Kim Đao Sai, cũng như trước khi xuyên việt, y cũng sẽ không có cơ hội nào gặp mặt tổng bí thư thành phố.
Cho nên, khi thời khắc này thật sự xảy ra, Đường Đa Lệnh bị chấn động trong tư tưởng. Nếu như không có hai tên kí sinh Hoa Tương Dung và Ngọc Liên Hoàn này, giờ khắc này vốn dĩ sẽ trở thành thời khắc hạnh phúc nhất, có thể cùng bí thư thành phố gọi huynh gọi đệ, đó là một loại vinh dự thế nào chứ?
Đáng tiếc hiện giờ Đường Đa Lệnh chỉ hận không thể thu nhỏ lại thu nhỏ, ẩn hình lại ẩn hình mình lại, cũng như ngày hôm đó bôi trắng mặt mình bằng bột mì, chỉ cần Kim Đao Sai và những người khác không nhìn thấy y là được.
Cho dù đã được Hoa Tương Dung cho uống thuốc an thần 1, nhưng trong nội tâm Đường Đa Lệnh vẫn còn có chút lo lắng. Đương nhiên, y cũng không phải là đang lo lắng Kim Đao Sai có ý không tốt với y, y chỉ là không thể nào tưởng tượng được chuyện Hoa Tương Dung và Ngọc Liên Hoàn sẽ gặp chuyện không may.
Có lẽ là đúng như lời Hoa Tương Dung, cái hình tượng sợ hãi và hèn mọn bỉ ổi ngày đó đã khiến Kim Đao Sai thất vọng triệt để, sau đó, bên ngoài ngoại trừ ngẫu nhiên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhan-nan-duong/2168708/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.