“Ngươi thấy sao?” Ngọc Liên Hoàn chọt chọt Hoa Tương Dung.
“Hừ, còn có thể thấy sao? Nếu nói bên trong không có gian tình, đánh chết ta cũng không tin.”
“Vậy làm sao giờ? Ngươi luyện công sao rồi? Nếu vẫn không được hay để ta chế giải dược cho ngươi.” Ngọc Liên Hoàn liên tục cân nhắc, cảm thấy mình có khả năng quá nhỏ để tự độc chết Kim Đao Sai.
Hoa Tương Dung trầm mặc một hồi, nói: “Công pháp của ta chưa thành công, chưa đối phó với Kim Đao Sai được.” Nói xong hắn lại hung hăng trừng mắt liếc Ngọc Liên Hoàn, “Nếu không phải tại ngươi thì ta có phải chật vật thế này đâu chứ?”
“Hừ, nếu ta không hạ dược ngươi, vậy ta còn có thể sống tới bây giờ sao?” Ngọc Liên Hoàn đương nhiên sẽ không thấy áy náy.”Ngươi rốt cuộc luyện công pháp phá giải gì thế? Vì sao không chịu trực tiếp ăn giải dược cho rồi đi?”
“Hừ, nói mấy thứ này với loại người ngu võ công như ngươi cũng vô dụng.” Hoa Tương Dung lạnh lùng lườm hắn, cho dù quan hệ của bọn hắn có trở nên hòa thuận vì Đường Đa Lệnh, Ngọc Liên Hoàn vẫn không phải bạn bè mà hắn có thể tin tưởng.
“Vậy ngươi rốt cuộc có chủ ý gì không, chẳng lẽ cứ trơ mắt nhìn Kim Đao Sai từng bước một tiếp cận A Đường?” Ngọc Liên Hoàn âm lãnh nghiêm mặt.
Hoa Tương Dung nhìn về cái phòng bị ***g sắt bao phủ nhếch miệng, “Ngọc Liên Hoàn, biện pháp tốt nhất chính là tiên hạ thủ vi cường.”1
Ngọc Liên Hoàn lại nhìn hắn, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhan-nan-duong/2168703/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.