“Buổi tối hôm nay ăn gì đây, nghĩ ra chưa?” Đường Đa Lệnh duỗi cái lưng mỏi nhừ một cái thật mạnh. Tối nay là đêm 30, cũng là tết đầu tiên sau khi y xuyên việt tới đây, nhất định phải làm một bữa tiệc thật phong phú mới được.
“Khụ!” Ngọc Liên Hoàn ném ra một quyển trục, nhưng cũng không nói thêm câu nào.
Đường Đa Lệnh tò mò cầm lấy, mở ra xem, ba hồn sáu phách lại bị dọa hết một nửa, “Các ngươi muốn ăn hết toàn bộ các món ăn của Mãn Hán sao chứ!” Trên quyển trục ghi chằn chịt rậm rạp toàn tên của đồ ăn.
“A Hoa…” Đường Đa Lệnh dùng ánh mắt xin giúp đỡ nhìn Hoa Tương Dung, Ngọc Liên Hoàn chỉ sợ Hoa Tương Dung chứ không sợ y.
“Ta không phải là Ngọc đại công tử lớn lên từ trong cẩm y ngọc thực, cho nên việc này cứ theo hắn đi.” Hoa Tương Dung làm ra vẻ âm thầm nói móc Ngọc Liên Hoàn một cái, nhưng thực tế vẫn là đồng lõa của tên kia.
Ngọc Liên Hoàn đắc ý nở nụ cười, ai bảo tối hôm qua hắn nói câu kia xong tên A Đường chết tiệt này chỉ biết buồn bực cúi đầu ăn cơm, nếu chỉ biết ăn, vậy thì ăn cho bể bụng luôn đi!
Đường Đa Lệnh đương nhiên cũng biết Ngọc Liên Hoàn tính tình nhỏ mọn thế nào, đành phải gãi gãi đầu, khó xử nói: “Muốn làm nhiều món ăn như thế, một mình ta sao làm nổi? Vậy các ngươi cũng phải giúp cho nhanh mới được.” Y cũng không phải là đầu bếp năm sao.
“Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nhan-nan-duong/2168687/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.