12 giờ đêm.
Tô Chỉ Nhược nghe tiếng xe hơi thì biết anh đã về, vội vàng vứt điện thoại sang một bên giường rồi chạy xuống lầu đón anh.
"Chú về rồi sao?" cô nở nụ cười tươi tắn nhìn Tử Sâm.
"Sao giờ này cháu vẫn chưa đi ngủ?" Hoắc Tử Sâm nhíu mày lại, anh biết bây giờ đã trễ nhưng sao cô nhóc này lại còn thức chứ? "Cháu... cháu ngủ không được!" cô nói dối.
Thật ra thì chỉ vì vài câu nói lúc trò chuyện qua điện thoại làm cô vui vẻ mà không ngủ được, nhắm mắt lại thì cười tủm tỉm ngốc nghếch. Vậy nên đành ngồi dậy bấm điện thoại cho qua thời gian và đợi anh quay về.
"Ngày mai chú phải đi công tác xa, cháu đưa điện thoại đây." Hoắc Tử Sâm chìa tay ra mà nói.
Tô Chỉ Nhược nghe vậy liền vội vàng chạy lên lầu lấy điện thoại đưa cho anh. Cô nhìn bàn tay thon dài săn chắc kia cùng ngón tay đẹp, anh gõ gõ lên điện thoại thứ gì đó. Rất nhanh thì đã đưa trả lại cô.
"Số của chú, sau này có việc gì thì gọi vào số này."
"Vâng ạ." cô cười thích thú, nhìn lên những số mà vui như trẻ được quà. Cuối cùng cô cũng có được anh, à nhầm là có được số của anh!!!
...
Những ngày sau đó mọi thứ vẫn diễn ra bình thường, Tô Chỉ Nhược thì đi học còn Hoắc Tử Sâm thì đi công tác. Từ tối đó cô chỉ gặp lại anh một lần, sau ngày đó thì anh đã có chuyến công tác dài hạn. Nghe anh bảo là vì có một chi nhánh mới mở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi/3793018/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.