Hoắc Tử Sâm trên tay cầm theo tấm thiệp về phòng, anh ngồi trên ghế rồi ngửa nhẹ lưng ra sau. Ánh mắt hướng về chiếc thiệp...
Vài tiếng trước
Sau khi Tô Chỉ Nhược rời đi chưa được bao lâu thì Hoắc Tử Sâm cũng đã thấy được chiếc thiệp hồng trên bàn. Anh nhìn dòng chữ được viết nắng nót ngay ngắn trên một góc của bức thư, tấm thiệp còn có mùi thơm nhè nhẹ. Nhìn tổng thể thì thấy rất chỉn chu, người viết đã đặt nhiều tâm tư vào.
Với dòng chữ ngắn gọn bằng tiếng anh
"To the one I love"
Ngay khi đọc xong dòng chữ anh liền nhớ tới tấm hình lúc sáng mà Diệp Tinh Húc đã đưa mình xem. Rõ ràng còn có tấm thiệp hồng, nhìn dáng vẻ tương tự.
Anh không đoán già đoán non gì mà thẳng thừng mà tự nghĩ rằng đấy là bức thư tình mà Tô Chỉ Nhược nhận được.
Khi đã nhận hoa lẫn thiệp, còn ôm nhau trước mặt nơi đông người như thế thì chỉ có thể là đã đồng ý lời tỏ tình mà thôi. Với cả chẳng phải trước kia khi hỏi Chỉ Nhược đã có người thương chưa thì cô ấy đã nói có rồi hay sao? Hơn nữa nhìn quan hệ của hai người họ luôn rất tốt, rất quan tâm nhau, chuyện hẹn hò cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Vì với lối suy nghĩ như thế nên Hoắc Tử Sâm cũng đã tự sai lầm, rồi tự làm cho bản thân thêm phần khó chịu, anh không muốn cô yêu đương quá sớm.
Nhưng bất giác bản thân lại đặt ra câu hỏi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi-/3450534/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.