Tô Chỉ Nhược vì nhập học muộn nên khá nhiều kiến thức chưa được học, cô nhập học vào thời điểm đang là học kì hai của lớp 11. Vậy là cô chỉ học được một kì, kiến thức lại ít ỏi nên cần phải tăng cường ôn tập. Mùa thi giữa kì hai sắp tới, học sinh nào cũng bận học tập ôn luyện cho kì thi thật tốt. Cô cũng không ngoại lệ, sáng học ở trường chiều về nhà thì lại cúi đầu vào đống sách vở, bài tập cùng với đó là đi học nhóm cùng với Dương Hy và Vĩ Thành.
Cũng may mắn thay hai người bạn này của cô thuộc diện giỏi toán nên cũng giúp đỡ cô được kha khá. Dạo gần đây cô cũng không thấy Đình Xuyên nữa, có lẽ anh bận học như cô. Mà cũng đúng thôi, đã lớp 12 rồi. Trong thờ kì quan trọng nên cần phải tập trung cao độ để ôn luyện và chạy đua với thời gian.
"Sắc mặt cậu hôm nay có vẻ tốt nhỉ Vĩ Thành?" Tô Chỉ Nhược hỏi.
"Tớ lúc nào chả vậy, mà công nhận nhà này to thật đấy. Phòng của cậu rộng ghê, gấp mấy lần phòng mình."
Vĩ Thành nhiều ngày trước còn có dáng vẻ tiều tụy mệt mỏi, tay chân bầm tím vết thương, ánh mắt lờ điều thiếu ngủ, thần sắc không ổn định. Bây giờ thì khác, cậu hoạt bát vui vẻ như ngày nào, nụ cười vẫn còn trên môi, lạc quan yêu đời, ánh mắt khi cười lúc nào cũng híp lại.
Vĩ Thành lần đầu đến nhà của Tô Chỉ Nhược, nhìn căn biệt thự xa hoa cùng với dàn xe thôi đã kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi-/3450493/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.