Hoắc Tử Sâm bước đi có phần vội nhưng gương mặt vẫn tỏ ra bình thường như không có gì. Một tay vẫn đặt hờ vào túi quần, dường như có vẻ vẫn đang rất ung dung nhưng bước chân lại không như thế. Bản thân cũng không tự chủ được mà muốn đi nhanh một chút.
"Tiểu nha đầu!" Anh mở cửa bước vào, nhìn thấy Tô Chỉ Nhược đang bốc lỡ dỡ viên kẹo ngọt trên tay.
Có vẻ như cô gái này vẫn rất hồn nhiên, ngồi ăn kẹo như thế mà không suy nghĩ gì. Nhìn vài vỏ kẹo được đặt trên bàn anh khẽ cười, thích ăn kẹo đến như thế? Thảo nào trên người lúc nào cũng lưu lại vị ngọt ngọt của kẹo. Vị thanh mát chứ không tạo cảm giác quá ngọt hay quá ngấy, mùi hương rất dễ chịu.
"Chú xong rồi sao?" cô đứng lên, hai tay cũng không quên gỡ nốt viên kẹo rồi bỏ vào miệng.
"Ừm, đi thôi!" Anh gật nhẹ đầu, ánh mắt ôn nhu dịu dàng.
"Dạ!!!" cô nghe thế liền cười hí hửng.
Hoắc Tử Sâm quay ra sau đi trước, Tô Chỉ Nhược thì loay hoay cúi người nhặt hết vỏ kẹo trên bàn rồi cầm khư khư trên tay sau đó chạy theo anh.
Xuống tới sảnh công ty, cả hai đi song song với nhau. Một trưởng thành một thành niên, cô gái nhỏ mặc trên người chiếc váy hồng pastel. Tóc xõa, ở nước ngoài khá thoáng nên màu tóc cô cũng được nhuộm thành màu nâu khói. Màu tóc vừa hay làm lộ rõ các đường nét trên gương mặt xinh xắn kia, tô điểm cho làn da trắng hồng mịn màng. Màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-toi-phuc-em-roi-/3450477/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.