Kẹt kẹt (tiếng mở cửa).
-Ờ... cậu có nghĩ nên thay hoặc sửa cánh cửa này đi! Tiếng nghe dễ sợ quá! - Hắn run rẩy đi vô trong phòng "ma".
-Hửm? Cần gì?! Để vầy cũng đc mà! Tớ ko quan tâm lắm - Nó đang lục lọi gì đó trong hộc bàn.
-Ừm... mấy cái đựng trong lọ này là gì vậy? - Hắn kinh hãi chỉ vô một cái lọ đựng chất lỏng xanh lá cây, đôi chỗ lốm đốm tím.
-À, một cuộc thử nghiệm chất độc của tớ đã tạo ra nó. Tớ đã lấy một giotj nhỏ vô một chiếc lá, nó lập tức khô queo lun. Thế nên đừng động vào! - Nó tỉnh bơ đáp lại làm hắn sởn cả da gà da vịt.
-M... mà cậu đang lục gì trong hộc bàn thế? - Hắn khẽ hỏi.
-Bắt vật thử nghiệm của tớ, nó chạy nhanh quá nên tớ phải mất một ít thời gian. - Nó nói lại, mắt vẫn dán vô hộc bàn. Hắn tò mò ngó xem "vật thử nghiệm" của nó là gì. M... một con bọ cạp đỏ.
-Ê, cậu đừng bắt nó! Nó có độc cực mạnh đấy! - Hắn cầm tay nó ra khỏi hộc bàn.
-Nè, cậu làm cái quái gì vậy?! - Nó hét lên.
-Cậu ko đc liều mạng như vậy! Nhỡ trúng độc thì sao?! - Hắn cũng hét lại.
-Hả? - Nó ngơ mặt nhìn hắn, sau đó bụm miệng cười - Lo cho tớ hả?! Lo gì chứ! Tớ bắt bọn này trăm lần rồi chứ đâu có ít, có lần nào bị cắn đâu. Mà tớ cũng ko ngu ngốc dùng tay ko bắt bọn nọc độc, tất nhiên có sự giúp đỡ của dao kéo rồi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-khong-xong-voi-toi-dau/74660/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.