Nó nói xong, hắn im lặng vài giây rồi bỗng tiến đên ôm nó. Nó đơ ra vài giây rồi cũng dang hai tay ôm lại.
-C... cảm ơn! - Hắn nói nhỏ vào tai nó. Nó mỉm cười bỏ ng hắn ra để hắn đối diện với mình
-Cậu đã nói gì nào?! Bạn bè phải giúp đỡ nhau, đúng chứ?! - Nó cười cười nhìn hắn.
-Ừ! - Hắn cười. Hai đứa một lúc sau cũng đứng dậy, nó về lớp còn hắn thì đi đâu đó.
Chìu hôm đó.
Đang bước chân vô ngôi trường thân yêu, bỗng nó nghe tiếng ai đó la í ới tên mình.
-Êêêêê!!!!!!Kimmmmmmmm Dươngggggg ớiiiiiii!!!!!! Đợiiiiii tớ vớiiiiiiiiiiiii!!!!!! - Giọng hét huyền thoại với độ kéo dài cao làm rung rinh cỏ lá, làm tóc ai kia dựng đứng. Sở hữa giọng hét kinh thiên động địa kia chính là hắn.
-S... sao cậu ở đây?! - Nó lắp ba lắp bắp hỏi.
-Thì tớ cũng là h/s ở trường này mà! Với lại, vì cậu mà tớ mới đi học đấy! - Hắn nhe răng cười.
-Ờ nhưng... - Nó chưa nói hết câu thì những tiếng bàn tán rộ lên.
-Kìa, đấy chả phải tên Khánh sắp bị đuổi học đấy ư!
-Mới vào trường đã đánh nhau, chuẩn du côn rồi còn gì?!
-Sắp bị đuổi học đến nơi rồi mà vẫn còn vác cái mặt đến đây.
-Bộ ko biết xấu hổ à?!
-...
Những tiếng bàn tán cứ liên tiếp nhau rộ lên. Nó để ý tay hắn nắm thành quả đấm, run run lên, đầu hơi cúi xuống. Nó chạy nhanh đến phía hắn, nắm một bàn tay của hắn kéo đi, để lại câu nói
-Những ai còn nói về chuyện này thì cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-khong-xong-voi-toi-dau/74658/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.