(anh Trung tự thoại một đoạn)
Mới sáng thức dậy, cảnh đầu tiên tôi thấy là bọn nhóc đang dẫn em gái tôi-Kim Dương gõ cửa từng phòng làm phiền, nói nói qua loa rồi chỉ chỏ gì đó. Có vẻ tụi nó quyết định rồi nhỉ? Tôi sẽ chờ thử coi.
---------////////////
-Cậu ăn gì nào? - Khánh đưa nó đến căn-tin, nhấn nó ngồi xuống ghế rồi thẩy menu vĩ đại đến chỗ nó.
-Ừm... cho tớ bánh kem! - Nó nói, nở nụ cười nhẹ. Khó chịu! Đó là hai từ duy nhất miêu tả chính xác cảm xúc của Hắn-Linh-Thành. Nếu là nó lúc trc...
"-Cả cuốn menu đi!" Chỉ cần một câu ngắn gọn rồi nở nụ cười ha hả rất đáng yêu với chút siêu quậy. Rồi khi đặt đồ ăn chật bàn thì cái bụng lỗ đen vũ trụ ko đáy bắt đầu ăn ngấu nghiến. Ôi, họ nhớ nó ngày xưa!
-Cảm ơn! - Nó mỉm cười nhẹ với chị nv mang bánh. Bắt đầu ăn từ tốn từng miếng một, nhai kĩ càng. Xong lại lau miệng.
-Cảm ơn bữa ăn! Giờ ta sẽ đi đâu? - Nó đặt nhẹ dĩa lên đĩa, nhìn bao quát hắn-Linh-Thành ns khẽ.
-À ờ,... công viên nc đấy! - Linh giật mik ns. Cô ko quen với cô bn thân-Dương kiểu này.
-Vậy à?! Mik đi thôi? - Nó đứng dậy nhìn đồng hồ, ns.
-Ừ! - Ba ng cùng ns, mặc dù hơi khó nhưng họ sẽ cố. Chắn chắn sau kì đi chơi này nó sẽ nhớ hết tất cả, trong đó có cả tính cách và bn nó là ai.
-Mấy con cá nhìn... đáng sợ nhỉ?! - Nó cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-khong-xong-voi-toi-dau/2134925/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.