Thầy buông nó ra. Nó cúi đầu:
– Em chào thầy, em vô lớp.
Thầy gật đầu. Nó thẳng thừng quay lưng bước đi.
Cuối cùng thì mọi chuyện cũng êm đềm… Nó đang suy nghĩ thì bị ai đó kéo giật lại phía sau.
Giật mình. Hét lên:
– Làm gì đó????
Giọng nói quen thuộc vang lên… chính là hắn….
– Em thoải mái quá rồi đó Hi!
– Gì chứ?
– Dám để ông thầy trẻ đẹp đó chạm vào người em.
– Vấn đề gì chứ? Thầy trò với nhau? Tại sao lại không được ôm?
– Giỏi biện hộ vừa thôi nha đầu. Anh chỉ sợ, em sẽ siêu lòng vì ôngthầy đó… ông ta cũng khá đẹp trai, nhưng không bằng anh… giàu có? Chẳngbằng anh…
– Tự tin quá ha! Thầy ý thông minh hơn cậu đấy.
Hắn gắt lên:
– Này, đó là trước kia, anh tưởng anh trai bị chết do bọn xã hội đengiết, nên anh mới suy sụp như thế… Nếu không… Anh đã là “thầy” của emrồi đó nha đầu.
– Tôi biết….tôi biết… Mà từ nãy, cậu theo dõi tôi?
– Ừ….
Nó đá vào chân hắn. Hắn nhăn nhó kêu đau:
– Sao? anh muốn biết, bạn gái anh ứng xử thế nào thôi. Tại sao phải đá anh? Anh đang đau đó. Hôm nay chưa uống thuốc.
Nó giật mình, bấu lấy tay hắn:
– Tại sao chưa uống thuốc hả? nhỡ bị tổn thương, sẽ yếu lắm đấy! Saolại bỏ thuốc hả? chỉ cần điều trị bằng việc uống thuốc, kiểm tra sứckhỏe hàng tuần mà cậu cũng quên là sao? Cậu phải lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-la-cua-rieng-toi/2711316/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.