Bố nó thọc tay vào túi quần, ánh mắt chứa đầy tình cảm, bắt đầu kể:
- Hoàng Minh, con còn nhớ, hôm Nhược Hi ở bệnh viện, ta đã hỏi con nhữnggì, đúng không? Đã đến lúc ta cho các con biết sự thật! Con là TriệuHoàng Minh, nhưng chỉ lấy tên đệm và tên, con bỏ họ của mình. Con đãtừng qua Trung Quốc làm ăn và bị tai nạn ( nhìn Minh Vũ) con bị mất trínhớ, nên các bạn làm ăn bên đó không thể nói con bị ám sát bởi bọn xãhội đen (nhìn Minh Vũ lần nữa) Vì năng lực của con thật sự giỏi! con như một thiên tài vậy! Lúc đó, con đang làm dự án lấy USB chính trị từ tổng thống Trung Quốc để tìm hiểu nguyên nhân, chính vì cớ này, con luôn bịrình mò để ám sát. Con được các bạn làm ăn nói: Có bố mẹ, và em trai,nhưng con chỉ nhớ bố mẹ con là họ Triệu và con tên Triệu Hoàng Minh, vàđặc biệt, không hề nhớ ra người em trai mà con yêu quý, ngay cả tên cũng không nhớ nổi nữa là hình dáng, nét mặt (nhìn Minh Vũ) ….
Sắc mặt hắn trắng bệch, nó đứng sát bên cạnh hắn, bấu lấy cánh tay. Anh Hoàng Minh gần như im lặng. Bố nó nói tiếp:
- Em trai con chính là Triệu Minh Vũ!
Không khí càng trở nên im lặng đến đáng sợ…..
- Chắc các con còn đang thắc mắc, vì sao ta biết phải không? Ta là bạnthân của bố mẹ các con, nhân lúc ta ở bên Trung Quốc, bố các con đã nhờta quan sát Hoàng Minh, không được để xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-la-cua-rieng-toi/2711302/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.