Nó trở nên bất lực, cảnh tượng phía trước làm nó hoa mắt… nó đau đầu…mạch máu như dần đông cứng lại…. Nó ngồi bệt dưới đất mà đôi mắt cứ nhìn vào cảnh tượng va chạm mạnh đó và nhìn chăm chăm vào cái xe của hắn….
Hắn chết rồi sao????????
Mặt nó càng trở nên tái mét lại… Nó muốn gục quá…
Nhưng trong biển người đang bao vây vụ tai nạn đó thì có tiếng gọi tên nó:
- NHƯỢC HI!!!!!!!!!!!!!
Nó vẫn không nhìn theo tiếng gọi đó, đôi tai có nhếch lên để nghe ngóng,phía trước nó là thân hình của 1 người con trai… Người đó nhìn nó lolắng:
- Nhược Hi, em không sao chứ? Em bị sao vậy hả????
Nó đưa mắt nhìn người con trai đó. Đôi mắt nó đỏ ngầu, hiện rõ đường gân xanh… Nó lẩm bẩm, nhưng nét mặt không cảm xúc:
- Minh Vũ chết rồi! Minh Vũ bị tai nạn chết rồi! Xe của Minh Vũ… cậu ấy chết rồi…
Nó òa khóc, khóc nhưng lại là than vãn, kêu um lên, gọi tên hắn…. Đôi tay con trai bấu chặt lấy tay nó:
- Em bình tĩnh lại đi!!!! Minh Vũ chưa chết…. Tôi vẫn chưa chết! em nhìn xem!
Nó ngưng khóc, nhìn hắn, vì trời tối quá nên nó không nhận ra đó là ai:
- Cái gì? Minh Vũ chưa chết?
- Chưa! Tôi chưa cưới được em, thì làm sao tôi có thể chết được?
Giọng nó run run:
- Nhưng…nhưng…xe của cậu ấy….
- Nhược Hi, bình tĩnh lại đi! Tôi chưa chết, tôi ở đây, ở ngay trước mặtem đây! Chiếc xe đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-la-cua-rieng-toi/2711256/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.