Anh có thể gặp em?
-
Vâng!^^ ANh đợi em một tý nhé?
-
Không cần. Anh đang ở chỗ em rồi, anh có thể vào?
Bên kia, giọng nó ngắt ngừng, rồi một tiếng “ừ!” nhỏ vang lên. Anh lập tứcđi vào. Hắn thấy anh, lập tức thả nó ra. Anh cười, vẫn nụ cười dịu dàngđó:
-
ANh không làm phiền 2 người chứ?
Nó cười, xua tay:
-
Không đâu ạ!
-
Sao 2 đứa không vào lớp mà chơi? Hôm nay là ngày “Giao hữu bạn bè” mà?
-
Em muốn đi dạo 1 chút thôi! Sao anh lại lạc lõng đến đây thế?
-
Anh đi vô tình đi ngang qua, thấy em với Vũ đang đứng đây, nên anh gọi cho em!
-
Haha… Anh đã nhìn
thấy….
Mặt nó đỏ ửng. Nó xấu hổ với anh, anh se không nghĩ là nó có thể bạo gan làm như thế. Anh cười:
-
Không, anh không thấy gì! Các em vừa làm gì sao?
Nó bật cười:
-
Ha ha…đâu có gì đâu anh!!!! Bọn em không làm gì hết!!!
Hắn từ nãy đứng ở giữa mặt mày xa xầm, tức giận, lập tức giơ nắm đấm vềphía Hoàng Minh, rất đau. Anh liền ngã xuống nền đất. Nó hốt hoảng, nónhìn anh rồi nhìn hắn, đôi mắt nó đỏ hoe:
-
Cậu làm gì vậy? Vũ? Sao lại đánh anh ấy?
Hắn im lặng không nói gì, đôi tay vẫn nắm chặt quả đấm.
Nó chạy vội đến cạnh anh, đỡ anh dậy, suýt xoa.
-
Anh sao không? Đau không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-la-cua-rieng-toi/2711227/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.