Khuyến cáo.
Chap này có bạo lực giang hồ.không thích các cậu có thể lướt qua.
Nếu thích thì hãy bình chọn cho tớ nhé.?
-----------
Títtttttttt
-"TÚ ANH"
Tất cả mọi thứ như chậm lại khi thanh âm phát ra nơi phòng bệnh Tú Anh nằm
Y Tá hớt hải chạy ùa đến
-"Bác Sĩ.Bác Sĩ.Tim Nhật Thiên đập lại rồi"
Bác Sĩ giật mình vội vã đeo khẩu trang rồi rời khỏi
-"Chuẩn bị phẫu thuật"
Bác sĩ rời khỏi.
Thiên Di ôm Tú Anh vào lòng khóc đến nấc lên.
Khoảng năm phút sau đó thì một dáng người cao lớn mặc bộ vest đen vội vã chạy vào
-"Ông chủ!Tìm được người hiến tim rồi"
Lâm Khang như chết đi sống lại.ông bật dậy khỏi ghế.
-"Nhanh gọi bác sĩ.đưa tôi đến gặp họ"
-"Dạ"
Thiên Di nửa khóc nửa cười
-"Tú Anh!Cậu được cứu rồi.thật sự cậu với Nhật Thiên hù chết tớ mà"
---------
Trong một căn nhà kho cũ nát.một dáng người lịch lãm đi vào.trên mặt vẫn giữ nét hiền hậu.luôn nở nụ cười trên môi
Giữ kho là một chiếc ghế.kèm theo dây thừng và một con người đang gục ở đó.
Lâm Khang ra hiệu.
Tên áo đen liền sách sô nước tạt vào mặt hắn.
"Khụ khụ"
Người đàn ông đó ngồi xuống chiếc ghế đối diện cách khoảng 2m
Hắn ngước lên nhìn ông
-"Lâm Khang.?"
-"Thế nào.gặp lại tôi cậu có bất ngờ không?"
-"Làm sao có thể?"
-"Hm.muốn gϊếŧ được tôi còn phải xem lại trình cậu cỡ nào đã"
-"....."
-"tôi đã từng nói muốn đụng đến con gái tôi thì phải bước qua sác tôi trước đã.mấy trò con nít đó cậu dùng để đối phó tôi sao?"
-"thật sự thì tôi chẳng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-chay-dau-cho-thoat/1020835/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.