-"thôi không cần đâu. Tôi tự đi được"
-"còn cậu chủ"
-"Không sao tôi sẽ về sớm"
-"Vâng"
-"Alô tớ đang tới. Rồi rồi!5" nữa có mặt"
--------------
15" sau. Tú Anh đậu xe ở quán cafe nơi tôi và Thiên Di hẹn nhau.
Không nhanh không vội tôi xuống xe. Đi đến cửa chợt khựng lại.
Bị cản đường.
-"Việt Bách? "
-"Ừ.anh có thể mời em một li cafe không"
-"có lẽ để bữa khác đi ạ.em có hẹn với Thiên Di ở đây"
-"Thiên Di vừa nhờ anh bảo em là đợi em lâu quá. Nhà cô ấy có chuyện nên cô ấy về trước điện thoại hết pin nên không gọi cho em được"
-"Vậy ạ? Vậy thì.... "
Reng.. Reng.
Là số Thiên Di
-"Alô... Ưʍ. "
-"Tú Anh.. TÚ anh cậu sao thế"
Nghe có tiếng động Thiên vội chạy ra thì thấy Tú Anh bị bế lên chiếc xe 7 chỗ rồi đi mất.
Mặt hốt hoảng chạy theo.
-"Bắt cóc bắt cóc"
Vừa chạy theo cô vừa la lên. Được một đoạn thì mất bóng.
-"Alô. Nhật Thiên.. Nhật.. Thiên.. Tú tú"
Thiên Di thở dốc
-"Tú Anh làm sao."
Giọng Nhật Thiên bắt đầu hơi run mà trầm xuống.
Mất 10s để lấy lại nhịp thở.
-"Tú Anh bị bắt cóc..."
Chưa nói hết câu. Một chiếc xe mô tô chạy ngang quẹt phải người Thiên Di làm cô ngã vào lề điện thoại văng ra đường bể nát.
Thiên Di ngất đi.
-"tút tút tút"
-"Alô. Alô..."
Nhật Thiên mặt tối sầm.
-----------
Cậu cho người đi tìm khắp nơi.
-"các người phải tìm cho bằng được. Nếu không tìm thấy thì chờ nhặt sác của người nhà về đi... "
-"....."
Cả một đoàn người im lặng
-"CÒN KHÔNG
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-chay-dau-cho-thoat/1020830/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.