---------
Đôi mắt mơ hồ từ từ mở..trước mặt tôi bây giờ là Thiên Di..tỉnh hẳn tôi đảo mắt xung quanh.nơi này rất quen..
-"" cậu tỉnh rồi..""
-""Thiên Di..đây là...""
-""Là nhà của Nhật Thiên..do cậu ấy có chút việc nên nhờ tớ qua chăm sóc cho cậu..mà cậu ổn hơn chưa..tớ không ngờ Hiểu Lâm lại là người như vậy..thật khổ cho cậu quá""
-""....""
-""À...chiều qua Từ Hiểu Lâm đã lên tiếng..cậu ta trước mặt báo chí diễn rất đạt..cậu ta nói là cậu bị bệnh nặng mà lại dấu đến khi biết nhưng không kịp chữa trị nên đã qua đời..nghe nói vậy tớ khóc quá trời.lại tưởng thật..đến lúc Nhật Thiên điện thoại cho tớ..tớ lao đến đây..thật sự thì cậu vẫn còn sống"" nó ôm trầm lấy tôi
Tôi im lặng..lần này thì tôi không khóc..hai bàn tay tôi nắm chặt..cũng nhờ lần ngất sỉu này mà tôi thoát khỏi Từ Gia.
--------
1tháng sau
Màn đêm buông xuống.
-""Lâm Tú Anh..lấy anh nhé""
-""Em..em đã là phụ nữ đã có chồng""
-""Khốn nạn! con đàn bà thối tha""
Nhật Thiên Quay đi.
Mô hôi tôi đầm đìa ướt đẫm sống lưng..giật mình ngồi bật dậy..một cái bóng màu đen xuất hiện trước mặt tôi.
-""Em làm sao vậy?""
-""Nhật Thiên?""
-""Ừm..em gặp ác mộng?""
Tự nhiên cảm giác sợ hãi chợt ùa về..tôi nhận ra rằng tôi vẫn đang ở nhà của anh ấy..theo phản xạ vội vã xuống giường.không hiểu sao tôi muốn rời khỏi đây ngay lập tức.một bàn tay lớn cầm lấy cổ tay tôi.
-""Em đi đâu?""
-""Em..chỉ là không muốn làm phiền đến anh nữa..em cũng có nhà mà""
Tôi cười trừ..trong đầu tôi chẳng nghĩ được gì nữa..thậm chí tôi nói gì ngay cả bản thân tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tieu-nha-dau-em-chay-dau-cho-thoat/1020821/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.